Ở trên biển đi hơn mười ngày, rốt cục bước vào hải vực Phỉ Lạc quốc.
Hôm nay, Bắc Thần Quang Vũ một thân hoàng gia lễ phục chính thức, cùng Mộc Định Vân đứng trên sàn tàu, trông về mặt biển xanh lam sóng vỗ phía xa, những hòn đảo nhỏ đá thạch anh lấp lánh chi chít như sao trên trời. Dưới ánh mặt trời, hải điểu lướt qua mặt biển bay vượt lên các hòn đảo nhỏ, gió biển phất đến, mang theo không khí của biển cùng hoa cỏ, cảm giác tự do thích ý, cảnh đẹp không sao tả xiết.
Hắn hít thật sâu một hơi không khí ẩm ướt chứa vị mặn này, mở hai tay ra, để gió biển thổi bay vạt áo cùng sợi tóc của hắn, say mê nhắm mắt lại, giống như để bản thân hòa vào biển xanh trời xanh cây xanh thác bạc này.
“Nơi này cảnh sắc không tồi.” Mộc Định Vân nghiêng người ôn nhu cười nhìn hắn.
Gật gật đầu, Bắc Thần Quang Vũ mở to mắt, cũng cười trả lời, “Có thể nói là thiên đường nhân gian cũng không ngoa.”
“Ở trên biển nhiều ngày rồi, hôm nay rốt cục có thể lên đất liền.” Mộc Định Vân quay đầu lại nhìn về phía trước, “Bọn họ đến đấy.”
Trên thuyền thủy thủ trên vọng đài múa cờ hiệu trên tay, sàn tàu vang lên tiếng trống trầm thấp thùng thùng, rất nhanh, đội tàu Bắc Nguyệt lấy thuyền của Bắc Thần Quang Vũ là thủ lĩnh, xếp thành đội ngũ hình tam giác, đầu thuyền ngọn cờ đen thêu kim long của Bắc Nguyệt hoàng gia tung bay phấp phới trong gió biển.
Thủy thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-thu-nguyet-lieu-bat-lieu/3235945/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.