Những tia nắng mặt trời giống như quả bắp ngô vàng ngọt ngào.
Trời trong xanh không có một gợn mây che phủ.
Con bướm bay qua đường để tìm hoa thơm cỏ lạ.
Cây xanh tỏa bóng mát, bao phủ lấy con đường dài.
Cái bóng loang lổ dưới ánh mặt trời liền bị dẫm dưới chân.
Một đôi giày Mary màu nâu đỏ, và một đôi Müller da thuần trắng rảo bước trên đường trường, là Thi Từ cùng Đường Chu sóng vai nhau đi tới.
"Nó như thế nào?" Thi Từ mở miệng trước.
"Thi giáo sư." Đường Chu nhìn chằm chằm cái bóng của các nàng dưới mặt đường, "Nếu như Thi Hải có thể dưỡng thành thói quen ôn tập thường xuyên, tình huống của hắn kỳ thực cũng không cần quá nhiều thời gian học bổ túc."
"Nhưng nó cũng phải chịu làm vậy mới được." Thi Từ nói.
Khóe môi nhợt nhạt của Đường Chu lại run lên, vẫn cứ cúi đầu.
"Em dạy rất hay, rất cẩn thận, nó cũng có thể tiếp thu." Thi Từ đang suy nghĩ có thể mười vạn tệ lần trước quá lớn, cô không tiếp thụ được. Không biết số lượng bao nhiêu mới có thể làm cho Đường Chu không có áp lực mà nhận lấy.
"Vâng, " Đường Chu rốt cục ngẩng đầu lên, "Vậy trước tiên để Thi Hải học thêm hai tháng xem thử, mỗi tuần bốn tiếng. Em cũng sẽ đốc thúc cậu ấy trên WeChat... Sau này nếu như hắn có thể kiên trì, liền không cần phải học nữa..."
"Vậy thì học thêm bốn tháng đi, cho đến kỳ kiểm tra tháng 12 kia." Thi Từ cười nối liền lời của cô.
Đường Chu hơi run, cẩn thận suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1767982/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.