Biên tập: Mr.Downer
Đi sâu đến cuối hành lang uốn khúc phía nam, mở hai cánh cửa gỗ được sơn dầu, sẽ lộ ra một khung cảnh rộng rãi khác ở bên trong.
Trong viện trồng nhiều loại cây như đông thanh, tử kinh, tuyết tùng, cùng cây thường xanh, bất cứ khi nào đến đây đều chỉ nhìn thấy một màu xanh ngắt trước mắt. Đi vào trong chút nữa là một toà lầu gỗ ba tầng thấp thoáng giữa cành lá xum xuê, bên trên treo bảng hiệu bằng gỗ thông không khắc chữ. Đây là nơi ở của thành chủ thành Vẫn Nhật, Diệp Phong Thành —— Khác với suy đoán của người ngoài rằng bên trong người đông chen chúc, ngựa xe như nước, náo nhiệt ra vào, nơi này thật sự quạnh quẽ đến mức không giống như nơi có người ở, chỉ có sáng sớm cùng chập tối, người đưa tin hoặc báo cáo sự vụ trong thành lại đây mới xem như là có chút hơi người.
Cũng không biết người của Diệp gia dùng cách gì, hoa trong viện quanh năm không úa tàn, hoa phù dung nở từ đầu xuân đến muộn đông, hàn mai lại có thể bắt gặp giữa một ngày hè, còn tử đằng mọc đầy đến nỗi chúng có thể chạm đến mỗi một góc sân, khiến người ta thường xuyên nảy sinh cảm giác loạn mùa.
Diệp Phong Thành không xa lạ gì với cảnh sắc này.
Từ nhỏ, thân thể của hắn đã không tốt, luôn luôn có chút đau đầu nhức óc, uống bao nhiêu thuốc trị cũng không thấy khoẻ hơn. Đại phu nói đây là bệnh bẩm sinh từ trong bụng mẹ, cần phải tịnh dưỡng, nhưng mẫu thân của hắn mất sớm, lại không thân cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-dinh-tu-man-sinh/40839/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.