Bất kể có đồng ý hay không, ngày phẫu thuật của Hòa Quân cũng đã tới gần.
Trước khi phẫu thuật lại xảy ra chuyện khiến Hòa Quân và Đường Uyển không thể tin nổi.
Cụ già đi rồi.
Ông ấy ra đi rất thanh thản, không phải trải qua mấy cuộc phẫu thuật. Nằm trong phòng bệnh, tim đột nhiên ngừng đập, không cấp cứu được nên tử vong.
Giống như cái chết của vợ mình.
Ông ra đi rất thanh thản.
Cụ già chết rồi, sóng lớn lại nổi lên.
Hòa Quân nhìn từng đám người tiến vào, kêu khóc, trên mặt mang theo vẻ đau khổ không được tự nhiên. Giống như.... Hay là họ không dám tin vào mắt mình.
Thật kỳ lạ, người chết rồi còn khóc, khóc thế cho ai xem đây?
Thật lạ...
Hòa Quân nhìn đám người, trên mặt cậu là vẻ hờ hững. Khuôn mặt đẹp đẽ trở nên trắng bệch khiến Hòa Quân càng không giống người phàm.
Đối với cái chết của cụ già, Hòa Quân không đau lòng. Thật ra bệnh của hai người khó chữa khỏi, nhiều lần gặp thoáng qua tử thần rồi thì bây giờ còn sợ gì nữa.
Cậu cảm thấy đau khổ cũng chẳng giải quyết được gì. Thế nhưng lúc cậu nhìn đám người này, không khỏi nghĩ tới một chuyện.
Đây chính là người thân sao?
Khi bọn họ chết rồi đều sẽ như thế sao? Ngồi vây quanh lại khóc, cũng chẳng biết khi vì lý do gì. Nước mắt cũng đã chảy hết, cảm giác trống rỗng bao quanh.
Đường Uyển đâu?
Sau này Đường Uyển cũng sẽ thế này phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995375/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.