Đầu tháng tư, Đường Uyển ôm tới bệnh viện một bó hoa nguyệt quý. Vào lúc này hoa nguyệt quý nở rất đẹp, từng bông từng bông mang nhiều màu sắc khác nhau làm cho người ta thích mắt.
"Em tưởng anh sẽ mang mẫu đơn tới." Hòa Quân ôm bó hoa, nói. Ánh mắt cậu dịu dàng, đôi môi tái nhợt hơi cong lên.
Đường Uyển cười, nói. "Trên đường đi anh thấy nên mua tới đây, anh nghĩ em sẽ thích."
Thật ra ban đầu anh nghĩ sẽ mang mẫu đơn tới, nhưng hoa mẫu đơn ở đây rất đắt, hoa nguyệt quý thì rẻ hơn.
Gần đây anh phụ trách ca đêm, vẫn luôn phải thức tới sáng nên chẳng quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt. Nếu không vì đọc được nhật ký của Hòa Quân, anh đã sắp bỏ Hành Vu Uyển ra sau đầu rồi.
Lúc này anh mới nhận ra bản thân đã quên mất Hòa Quân thích hoa tới cỡ nào.
Hòa Quân rất thích hoa, cho dù là hoa gì, chỉ cần nở rộ là cậu sẽ thích.
Lúc trước hoa trong Hành Vu Uyển đều là do Hòa Quân nhổ bên đường mang về trồng.
Hòa Quân cúi đầu, ngửi ngửi bó hoa trong lòng, sau đó luyến tiếc nói. "Chẳng có mùi gì cả."
"Ừm, nhưng mà rất đẹp."
Hòa Quân gật đầu ngẩng mặt lên nhìn anh, nói. "Với cái thời tiết này thì chắc hoa sơn chi cũng đã nở rồi."
Đường Uyển nở nụ cười sờ đầu Hòa Quân. Tóc của cậu đã bị cắt ngắn đi, mỗi lần sờ lên là mềm mại như tơ lụa, anh thấp giọng nói. "Hoa sơn chi hay hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995373/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.