"Đường Uyển, đi ra."
Quản giáo mặc bộ đồ màu lam đứng ở cửa phòng, cầm dùi cui gõ gõ vào song sắt. Đường Uyển đứng lên, khuôn mặt lạnh lùng, cùng hắn đi ra ngoài. Mấy tên tù nhân nhỏ tuổi khác cũng đứng lên, có chút kích động vây lại xem, vị cảnh sát lạnh lùng nói. "Quay về."
Chờ khi Đường Uyển đi ra, hắn lập tức đóng cửa lại, khóa mấy tù nhân nhỏ tuổi ở sau song sắt nhà giam. Tên tù nhân nhỏ tuổi mạnh mẽ đá vào cửa một cái.
Trong hành lang tối tăm đã lâu không được tu sửa, đèn tắt ngóm, chỉ còn le lói chút ánh sáng chiếu vào từ bên ngoài.
Sau khi đi thật lâu, tia sáng ấy cuối cùng cũng trở nên rõ ràng.
Thế nhưng còn một cánh cửa sắt nữa, quản giáo cầm chùm chìa khóa mở cánh cửa này ra.
Đường Uyển đi ra ngoài cùng hắn.
Anh quẹo một cái, thông qua cửa sổ thấy được sân tập luyện rộng rãi ở bên ngoài, được xây tường vô cùng cai.
Nơi này anh từng tới một lần, chính là lần đó...
Tay Đường Uyển run lên.
Quản giáo dừng bước, mở cửa tủ ra, không quay đầu nhìn anh, hỏi. "Đọc số."
"B57"
Quản giáo lấy một cái túi nhựa, còn thêm văn kiện từ trong hộc tủ ra, đưa túi nhựa cho Đường Uyển, nói. "Thay đồ đi. Nhanh một chút."
Sau đó hắn đi ra khỏi phòng.
Quần áo năm đó của Đường Uyển, bây giờ đã hơi chật.
Quản giáo dẫn anh ra cửa lớn, ném văn kiện vào trong lồng ngực Đường Uyển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995274/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.