Qua canh năm, trời tờ mờ sáng, Minh Nguyệt cùng Tiêu Đồng thì thầm vài câu rồi sai người chuẩn bị nước tắm. Lúc tắm rửa, mấy cung nữ nhìn người Minh Nguyệt đầy vết bầm tím đều sửng sốt rồi thì thào to nhỏ, Tiêu Đồng thấy vậy liền đuổi mấy cung nữ này ra ngoài, tự mình hầu hạ Minh Nguyệt tắm
Tiếng xì xào bên ngoài Minh Nguyệt nghe thấy rõ ràng nhưng vẫn nhẹ nhàng hỏi Tiêu Đồng:
- Mấy cung nữ đang nói gì thế?
Tiêu Đồng thấy Minh Nguyệt hỏi thế khuôn mặt đỏ lên, định nói quanh co lại bị Minh Nguyệt trừng mắt nhìn nên vội vàng nói:
- Tiểu thư, các cung nữ nói bọn họ hầu hạ qua không ít phi tần nhưng chưa thấy ai sau khi thị tẩm lại có nhiều vết bầm như thế, từ trước đến giờ chỉ có tiểu thư thôi
Minh Nguyệt đã hiểu những cung nữ này bàn tán cái gì, nói như vậy chắc các nàng nghĩ mình có một bộ dáng yêu cơ mị cốt mới làm cho hoàng thượng sủng hạnh như thế?
Nhắm mắt lại, nói nhỏ:
- Thôi tắm rửa nhanh, ta muốn ngủ, bữa sáng không cần đâu.
Tiêu Đồng chu miệng “a”, rồi bực mình nhìn mấy cung nữ trước của, trong mắt hiện lên mấy phần địch ý.
Sáng sớm, sắc trời mờ mịt, Tiêu Đồng đứng ngoài điện nhìn xung quanh cũng không thấy phi tần nào đến thị uy, lòng nàng có chút nhẹ xuống, vui sướng nhìn phòng tiểu thư đang đóng chặt. Tiểu thư không ăn sáng nên buổi trưa cần ăn nhiều một chút, bởi vậy liền dặn dò các cung nữ khác đến Ngự thiện phòng lấy thêm nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/185416/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.