Minh Nguyệt hơi dừng bước, xoay người nhìn lại, ánh mặt trời như máu nhuộm kín bầu trời. Bóng dáng màu vàng kia như một pho tượng Phật từ trên xa giá bước tới, hai mắt nhíu lại, người đã bước đến trước mặt, dưới chiếc sa che mặt Minh Nguyệt khẽ cười lạnh, chầm chậm tiến đến nhẹ giọng, ôn nhu nói:
- Nô tì tham kiến Hoàng Thượng
Giọng nói dễ nghe, êm tai khiến Ngự Hạo Hiên khẽ nhướng mày nhìn về phía Minh Nguyệt, đôi mắt lạnh âm trầm như nước hiện lên một tia nghi hoặc.
Ngự Hạo Hiên bước xuống xe, gió nhẹ thổi khiến Long bào lay động, từng bước đi đến trước mặt Minh Nguyệt. Hắn nhìn Minh Nguyệt một thân xiêm y thanh nhã lạnh nhạt cùng với cây trâm bạch ngọc trên tóc thì sự nghi hoặc trong mắt càng sâu, nhưng chỉ âm trầm nói một câu:
- Ái phi hôm nay đến thật đúng giờ.
Minh Nguyệt khẽ động đôi mi thanh, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng nhưng đến khi ngẩng đầu lại hóa thành một tiếng cười ôn nhu, nàng khẽ nói:
- Hoàng thượng quá khen, nô tì cũng chỉ là làm tròn bổn phận, tránh để người khác chê cười.
Lời nói của Ngự Hạo Hiên chứa sự châm chọc lẽ nào Minh Nguyệt lại không biết nhưng minh thương đấu ám kiếm không phải là cách hành sự của nàng.
Nghe Minh Nguyệt nói xong, mày kiếm của Ngự Hạo Hiên khẽ giật nhưng vẫn không liếc nhìn Minh Nguyệt. Hắn nhấc chân tiến vào Khôn Trữ cung, Minh Nguyệt cũng chỉ bước theo vào đại điện.
Trong đại điện yên tĩnh, tất cả mọi người đều đổ dồn nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/185412/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.