Trong Hàn nguyệt cung, Tiêu Đồng mặc trường bào tím nhạt, váy thêu bách hoa, đi hài nguyên bảo nhẹ nhàng bước đến trước cửa sổ, nhìn Tần công công đã đứng ngây ngốc ở đó gần một ngày, mím môi quay lại nhìn nữ tử xinh đẹp tố khiết trên trường kỉ. Nàng hơi bước lên trước, ngồi trên thảm cừu, nhẹ giọng nói:
- Tiểu thư, Tần tổng quản lại đứng ở cửa cung
Từ sau khi thái tử sinh, Tần công công hầu như ngày nào cũng đứng ở Hàn Nguyệt cung, cũng không biết là nghĩ cái gì.
Bàn tay mảnh khảnh của Minh Nguyệt cầm sách, khi Tiêu Đồng nói thì lại lật sang một tờ khác, môi hồng hơi cười rồi buông sách, liếc nhìn bên ngoài cửa gió lạnh thét gào và những đóa mai bay múa, vuốt tóc chậm rãi nói:
- Lại rét đậm.
Nháy mắt đã lại qua một năm, quả là năm tháng như thoi đưa
Tiêu Đồng nhìn bộ dáng thất thần của Minh Nguyệt, chớp mắt gật gật đầu, nói nhỏ:
- Lại một năm nữa.
Một năm, tiểu thư không bước ra khỏi cung điện, không chịu gặp đế vương.
Một năm trước, chuyện trong Hắc thụ lâm, có lẽ đã thành vết sẹo trong lòng đế hậu. tiểu thư tính cách quật cường, tình nguyện sống cô đơn cả đời cũng không muốn gặp lại đế vương. Mà đế vương, tuy rằng Hồ chiêu nghi vào Tẩm Tâm cung, nghe đồn là ngày ngày hoan sủng nhưng nàng lại thấy đêm nào đế vương cũng đứng trước Hàn Nguyệt cung si ngốc ngóng trông.
Suốt một năm, thế lực hậu cung tập trung tất trong tay Hồ chiêu nghi. Nữ nhân đó chèn ép tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494172/quyen-3-chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.