Canh ba buông xuống, trăng ẩn sao mờ, ngoài cửa sổ gió lạnh từng trận
Minh Nguyệt ngồi dưới đèn, bàn tay trắng nõn cầm sách, ánh mắt hơi ủ rũ mà lật sách. Một lúc sau, khi cửa sổ bị một cành cây khô gõ vào gây tiếng động, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, sau đó, dưới ánh nến chập chờn vì bị gió thổi, môi hồng nhẹ cười, buông sách, trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Lãnh quốc chủ đêm khuya đến thăm, không biết là có chuyện gì?
Cửa sổ, đột nhiên nhiên có một bóng dáng màu đen xuyên qua, sau đó, cửa lớn Hàn Nguyệt cung bị gió lạnh thổi tung, chi nha một tiếng, giống như quỷ mỵ kêu. Lúc sau, một bóng dáng nam tử từng bước tiến vào điện, cửa lớn phịch một tiếng bị đóng lại.
- Nhĩ lực của Hoàng quý phi thật tốt.
Lãnh Cô Vân mặc trường bào đen, khoanh tay đi vào đại điện, đôi mắt đen như mực lãnh trầm nhìn Minh Nguyệt không chút kinh hoảng ngồi trước án thư, môi mỏng cười tà mị, trầm thấp nói:
- Quả nhiên là tuyệt sắc thiên tiên.
Minh Nguyệt nhướng mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lãnh Cô Vân một thân ngạo nghễ, môi hồng hơi mím, đôi mày thanh tú nhướng lên, cười duyên nói:
- Lãnh quốc chủ mạo hiểm đi vào cấm cung đế vương, không phải chỉ để khen bản cung mỹ mạo đi?
Nói xong, vươn ngọc thủ nhẹ vuốt lọn tóc trước ngực, mềm nhẹ nói:
- Nếu bản cung nhớ không nhầm, biểu muội của Lãnh quốc chủ, Đức phi Khuynh Thành quận chúa mới chân chính là quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494163/quyen-3-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.