Trong đại điện Liên Duyệt cung, Tiêu Mẫn mặc trường bào màu hồng đậm, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng ngồi trên ghế quý phi, ngọc thủ trắng nõn bưng bát trà, tao nhã nhìn lá trà nổi trong bát, khẽ nhấp một ngụm, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn mặt trời dần khuất sau nói, mềm nhẹ nói:
- Hoàng quý phi không nói gì khác sao?
Nói rồi than nhẹ, đặt chén trà ở bên bàn, tựa lưng vào ghế, chớp mi nhìn nhẫn vàng trên ngón út.
Tinh Nhi cúi đầu, hai tay nắm chặt khăn lụa, thần sắc vô cùng khẩn trương, nàng nhìn thần sắc nửa thất vọng, nửa thoải mái của Tiêu Mẫn mà đáp:
- Công chúa, thứ cho nô tỳ… nô tỳ vốn không được gặp Hoàng quý phi, về phần lời nói đó của Hoàng quý phi là Mộc Ngự nữ sai nô tỳ chuyển lời cho công chúa.
Nói xong, Tinh Nhi càng cúi đầu thấp, than thở:
- Mộc ngự nữ nói Hoàng quý phi mấy tháng này sẽ không triệu kiến bất kì tần phi nào, hơn nữa Hoàng Thượng trước đó cũng đã hạ chỉ, miễn các nghi lễ dâng trà cho Hoàng quý phi.
- Chỉ vì nàng mang hoàng tự sao?
Ánh mắt Tiêu Mẫn trầm ám, môi mọng mím lại, suy nghĩ hồi lâu rồi lại cười rộ lên. Sau đó, nàng chống bàn đứng dậy, bước lên trước điện, vô lực nói:
- Trước kia ta vẫn tôn sùng Hoàng thượng không mê nữ sắc, hậu cung của hắn có lẽ là đầy những nỗi tuyệt vọng nhưng sẽ không có hơi thở dâm loạn cho nên lòng ta trầm luân ở nam tử lãnh tuấn kia. Nhưng là, hôm nay, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494162/quyen-3-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.