Đám người Thục phi nhìn thấy kiệu liễn của đế vương, ai nấy vui mừng rồi vội vàng quỳ lạy:
- Nô tì, tiện thiếp tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế
Ngự giá dừng lại trước cửa chính Huyền Vũ môn, Tần công công vúi đầu vội đi lên trước, nhẹ phất phất trần, the thé nói:
- Nô tài cung thỉnh Hoàng Thượng, chiêu dung nương nương hạ kiệu
Nói xong, liền bước lên trước, nhẹ xốc rèm kiệu lên, vươn tay đỡ Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt giương mắt nhìn mọi người quỳ lạy bên ngoài, thần sắc có chút khẩn trương, nhưng Ngự Hạo Hiên lại cười nắm tay nàng, vẫy Tần An lui xuống, tự mình đỡ Minh Nguyệt xuống rồi dìu Minh Nguyệt bước lên đài cẩm thạch, đứng cùng chúng phi tần.
Trên đài cao, chúng phi người người quỳ lạy, chỉ có thể nhìn thấy long hài của đế vương. Lúc sau, nghe đế vương trầm thấp nói:
- Bình thân
Rồi sau đó mọi người đều đứng dậy, cùng nói:
- Thần, nô tì, tiện thiếp tạ Hoàng Thượng
Tiếng lễ bái tạ ơn vang lên khiến Minh Nguyệt hơi kinh hoàng nhìn xung quanh. Nhưng không ngờ khi mọi người đứng dậy, ánh mắt ai nấy đều tập trung trên người nàng. Nhất thời, bách quan lại chụm đầu bàn tán gì đó, ngay cả các tần phi sau Ngự Hạo Hiên cũng bắt đầu xem thường thì thầm, chỉ trỏ.
Thần sắc Minh Nguyệt quẫn bách, trong lòng có cảm giác xấu hổ vô cùng. Thấy ánh mắt và sự bàn tán của mọi mà cúi đầu, lại không hiểu vì sao họ lại bình luận về nàng, lại nhìn nàng như thế.
Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494146/quyen-3-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.