Trước Hướng Ân điện một mảnh yên tĩnh, Tần công công hơi run run, cúi đầu, mím môi. Còn Tiêu Đồng vốn không biết gì vẻ mặt vô tội quỳ gối trên sàn đất lạnh, hai tay vày vò khăn lụa, nhìn không chớp mắt đôi giày màu đen thêu đôi rồng trước mặt. Trong lòng dồn dập, khẩn trương, dù nàng không hề nói dối nhưng là… Tiêu Đồng khẽ cắn cắn môi.
Tần công công thoáng ngẩng đầu nhìn Hoàng thượng nhưng cũng không nghĩ Hoàng thượng lại chỉ lạnh lùng nhìn cánh cửa đóng chặt kia. Trong lòng hắn không nhịn được mà hỗn loạn. Nếu là bình thường hắn đã tiến lên đẩy cánh cửa kia ra cho Hoàng thượng nhưng giờ phút này… Tần công công không khỏi muốn lui về phía sau vài bước.
Thân hình cao lớn của Ngự Hạo Hiên đứng trước phòng ngủ không hề nhúc nhích. Đôi mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào cánh cửa gỗ đào trạm trổ khéo léo đang đóng chặt kia. Hồi lâu, hắn đột nhiên vươn tay, ngón tay đeo nhẫn ngọc dán trên cánh cửa.
Tất cả mọi người như thở phào ra nghĩ Hoàng thượng sắp vào trong phòng nhưng lại nhìn thấy Hoàng thượng chỉ để tay lên cửa chứ không đẩy ra thì trái tim ai nấy lại trồi lên cổ họng, nín thở chăm chú nhìn vào động tác của đế vương, hoàn toàn quên mất những lễ nghi bình thường.
Một hồi lâu như vậy, lâu đến nỗi Tiêu Đồng nghĩ hôm nay sẽ cứ thế này mà thôi thì đột nhiên Hoàng thượng đẩy cửa đi vào, động tác không chút do dự. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì cánh cửa đã đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494088/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.