Giữa trưa, trong Khôn Trữ cung bốn bề yên tĩnh, Thái hậu đi tụng kinh. Trước đại điện chỉ còn Triệu Truyền trông giữ. Tất cả cung nữ cung đều theo Thái hậu vào Phật đường cho nên cả đại điện rộng lớn cũng chẳng thấy một bóng người.
Trong Tư Mộ cung, Hiền phi Thượng Quan Uyển Nhi bị cấm túc, diện bích tư quá (úp mặt vào tường),quỳ trước tượng Phật nhưng mặt không chút kích động. Nàng một tay bấm chuỗi hạt một bên đọc kinh Phật nhưng trong lòng rất phiền chán, chỉ thấy đôi mày thanh tú khẽ nhướng lên, “ba” một tiếng mà ném chuỗi phật châu xuống đất, buồn bực đứng dậy, hung hăng đá vào tượng Phật.
- Nương nương, không được.
Một cung nữ lớn tuổi vội vàng tiếng đến, quỳ trên mặt đất, sắc mặt sợ hãi, luôn miệng nói:
- Nương nương bớt giận, bớt giận.
Ngoài cửa một cung nữ áo xanh nghe tiếng động cũng vội chạy vào, vừa thấy một bãi lộn xộn trước mắt thì mặt tái mét nhưng cố trấn định nói với cung nữ lớn tuổi kia:
- Triệu ma ma, còn thất thần làm gì, mau thu dọn đi, cẩn thận Hoàng Thượng và Thái hậu đến.
Triệu ma ma vừa nghe thì sợ hãi vội vàng thu dọn. Cung nữ áo xanh kia không vội mà đến sau Thượng Quan Uyển Nhi, khẽ vuốt lưng nàng nhẹ nhàng nói:
- Nương nương bớt giận, nô tỳ có tin tốt, chắc không đến mấy ngày cửa Tư Mộ cung lại có thể mở rồi. Nói rồi giúp Thượng Quan Uyển Nhi ngồi xuống.
Vẻ mặt Thượng Quan Uyển Nhi cao ngạo khác hẳn sự dịu dàng bình thường, hừ lạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494058/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.