Cậu vừa dứt lời, không khí phảng phất như đông cứng lại.
Ánh mắt Thiệu Qua dần trở nên phức tạp, hàng mi dài hơi nâng, ánh nâu trong mắt dưới ánh đèn có một loại mỹ cảm gần như pha lê trong suốt.
Gương mặt này, từ lúc mới bắt đầu xuất đạo, mỗi năm đều lọt vào top 100 gương mặt đẹp trai nhất thế giới, thậm chí ngay từ năm thứ nhất đã được lọt vào top10, khi đó rất nhiều người vẫn còn chưa biết đến hắn, nhưng lại nhớ kỹ khuôn mặt hoàn mỹ không thể bắt lỗi này.
Mấy năm tiếp theo, hắn luôn nằm trong top 3.
"Loại bôi trơn nào?" Thiệu Qua hỏi.
Thân Giác trầm mặc trong chớp mắt, mới nói: "Loại cho người dùng ấy."
Lông mày bên trái Thiệu Qua hơi nhướn lên.
Dưới đuôi mắt trái của hắn có một viên lệ chí, fans hắn từng thao thao bất tuyệt khen nốt lệ chí này, nói là Chúa sáng thế đã dùng lối vẽ tỉ mỉ ôn nhu vì Thiệu Qua thêm một giọt nùng mặc*.
(*: giọt mực dày và đậm)
Lúc này lông mày hắn nâng cao, tiểu lệ chí cũng giơ lên theo, khuôn mặt lạnh nhạt từ xưa tới nay hiển lộ ra vài phần không kềm chế được, "Thuốc chống viêm dùng để bôi bên ngoài sao?"
"Ừ." Thanh âm Thân Giác càng ngày càng nhỏ đi.
Thiệu Qua nghe vậy thì cúi đầu sửa sang lại bao tay da rồi xoay người rời đi. Hắn cũng không hỏi Thân Giác muốn mấy thứ kia làm gì. Tính cách Thiệu Qua chính là như vậy, lúc trước ở trong nhóm, hắn rất ít khi đi quản chuyện người khác, chỉ chuyên chú làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527715/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.