Lúc Thiệu Qua đang nấu ăn trong bếp, Thân Giác về lại phòng mình thay một bộ quần áo khác.
Nhờ có ký ức, cậu biết thân thể của mình đã bị cải tạo. Bắt đầu từ bây giờ, đối với tang thi mà nói, cậu chính là một khối bánh kem di động cực kỳ mỹ vị, theo thời gian trôi qua, khí vị trên người cậu sẽ càng ngày càng hấp dẫn tang thi, tuy rằng con người không cảm thấy được.
Thiệu Qua nấu cháo xong, nhìn thấy Thân Giác mặc quần áo cực dày, ánh mắt khẽ động, "Cậu rất lạnh à?"
"Ừ." Thân Giác cúi đầu lên tiếng.
Tuy rằng Thiệu Qua đã sống chung với Thân Giác được mấy tháng, nhưng quan hệ giữa hai người kỳ thật vẫn còn xa lạ, cũng bởi lúc trước khi bọn họ còn ở chung nhóm vẫn sinh hoạt với nhau như thế này. Thiệu Qua vừa xuất đạo đã hot nhất nhóm, mà Thân Giác, chỉ cần đến gần Thiệu Qua một tí thôi, sẽ bị mắng đầy đầu.
Thời gian dài, trong lòng Thân Giác không khỏi có chút hụt hẫng, mà Thiệu Qua người này thoạt nhìn lại còn tương đối lạnh nhạt, khó có thể tiếp cận, cộng thêm sau khi mạt thế xảy ra bọn họ bất đắc dĩ bị cột chung một chỗ, dị năng của Thân Giác chậm chạp không xuất hiện, đối với Thiệu Qua có được song dị năng từ sớm quả thật là có chút ghen ghét, cho nên trong lòng càng xa cách, thẳng đến khi thân thể cậu xuất hiện biến hóa.
Nhưng Thân Giác hiếu thắng, mặc dù đã hoài thai, được Thiệu Qua chiếu cố, cậu lại càng muốn dựa vào chính mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527714/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.