Kiều Giang Nguyên cảm thấy bản thân vốn nên tiếp tục tức giận, nhưng không hiểu sao khi ở trước mặt Thân Giác, chẳng những y không thể nổi giận, ngược lại tâm cũng mềm đi. Y ôm người vào lòng, ôn thanh tế ngữ dỗ dành. Có điều dỗ cả nửa ngày, chẳng thấy người trong lồng ngực có chút phản ứng nào, y không khỏi cúi đầu nhìn xuống. Vừa nhìn, mới phát hiện Thân Giác đã hôn mê bất tỉnh.
Thân thể cậu vốn đã không thoải mái, lại bị y đưa đến đây tham gia lễ đính hôn, nhiều nghi thức rườm rà đã khiến cậu sớm chịu không nổi, mới vừa rồi tâm tình còn trở nên trầm trọng, cuối cùng hôn mê bất tỉnh.
Hai mắt Thân Giác khép chặt, khóe mắt ửng đỏ còn dính chút nước mắt, sắc mặt tái nhợt, cánh môi còn nhiễm lên một tầng huyết sắc.
Kiều Giang Nguyên ôm người vào trong ngực, lúc này mới phát hiện đối phương thực sự rất gầy. Cổ tay mảnh khảnh giống như chỉ cần gập nhẹ lại sẽ gãy làm hai, cái cằm ưu mỹ nhọn hẳn đi. Kiều Giang Nguyên vội vàng ôm người lên, đặt trên giường lớn bên ngoài rồi vội vàng đi ra ngoài gọi người tới.
Bác sĩ rất nhanh đã chạy tới.
Bác sĩ xem bệnh xong, lộ ra ánh mắt không tán đồng với Kiều Giang Nguyên, "Thân thể người bệnh có hơi thiếu máu, sắp tới chỉ sợ nghỉ ngơi cũng không được thoải mái. Tình cảm có dạt dào như thế nào cũng phải chú ý tới thân thể của đối phương mới đúng chứ."
Kiều Giang Nguyên nghe xong lời này, trên mặt thoắt đỏ thoắt trắng. Y vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527708/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.