Vốn dĩ Thân Giác đi theo bên người Phù Cửu Âm, mà Phù Cửu Âm lại là yêu thú của Giải Trầm, cho nên phong thư liền được gửi đến nơi này của Giải Trầm, lại được Giải Trầm chuyển giao cho Phù Cửu Âm, vì vậy Phù Cửu Âm mới biết được Thân Giác ở Tàng Thư Các đọc những gì.
Thân Giác đem phong thư cùng giấy viết thư đều đốt đi rồi mới đi ra ngoài, đi đến trên cây ngủ. Chỉ là đang ngủ giữa chừng thì bị một hòn đá nhỏ đập tỉnh.
Phù Cửu Âm ngồi ở nhánh cây bên cạnh nơi cậu ngủ, nhìn thấy cậu tỉnh liền ngoắc ngón tay với cậu. Thân Giác chỉ có thể bò ra ngoài ngồi, liên nghe được Phù Cửu Âm nói.
"Bọn ta ngày mai liền xuất phát, bất quá Giải Trầm không nghĩ sẽ mang ngươi đi cùng, cho nên ngươi ở lại Thiên Thủy Tông đi."
Đại não vốn đang mơ màng của Thân Giác nháy mắt thanh tỉnh, cậu đứng thẳng người dậy, thấy Phù Cửu Âm tựa hồ không hề nói giỡn với cậu, nhịn không được dùng móng vuống lay lay quần áo của đối phương, "Vì cái gì lại không mang ta theo? Ta sẽ không kéo chân sau các ngươi."
Hiện tại Phù Cửu Âm đã có chút quan tâm đến Giải Trầm rồi, nếu bọn họ hai người đơn độc ra ngoài, đến lúc đó còn không biết sẽ phát sinh cái gì nữa? Cậu ở Thiên Thủy Tông thì cũng không biết xử lý như thế nào.
Phù Cửu Âm vươn tay gạt móng vuốt Thân Giác đang lay hắn ra, "Là ý của Giải Trầm, nói với ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/3538981/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.