Chương trước
Chương sau
Ngay tại thời điểm Troell sắp bước ra cửa lớn, có người gọi hắn lại.

Tuy rằng cơ hồ là không hề nói chuyện với hắn một lần nào, nhưng lúc nào cũng chú ý đến nhất cử nhất động của hắn nay mắt thấy hắn sắp rời khỏi, Beat lập tức mở miệng gọi hắn lại.

Phụ thân của Beat là Mia hầu tước không có đem chuyện bởi vì Salome vương nữ ở đây cho nên không có cách nào xuống tay được với thiếu tướng nói cho Beat, cho nên hắn vẫn luôn cho rằng phụ thân sẽ tìm cơ hội hạ sát thủ trong đêm nay.

Nhưng mà hiện tại nhìn thấy Troell lại định rời đi trước, Beat tức khắc có chút nóng nảy, lúc này mới mở miệng giữ người lại.

“Bữa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, Troell thiếu tướng, không định chơi thêm một lát nữa sao?”

Vẫn như cũ là cái loại mỉm cười ôn hòa nho nhã lễ độ gãi đúng chỗ ngứa, gọi đối phương lại rồi Beat nhìn vào Troell, cất bước đi tới.

“Không cần.”

Nghiêng người đứng ở cửa, mặt mày Troell vẫn chưa hề thay đổi một tí nào.

Beat hơi hơi dừng một chút, cũng không có bởi vì đối phương thần sắc lãnh đạm mà tức giận, ngôn ngữ ngược lại còn càng thêm thân thiết.

“Như vậy ít nhất cũng nên cáo biệt với phụ thân đại nhân của tôi đã đúng không nào?”

Để Troell tự mình đi cáo biệt với phụ thân, không những có thể để phụ thân đại nhân biết được việc thiếu tướng sắp rời khỏi, hơn nữa còn có thể kéo dài thời gian thiếu tướng rời đi.

“……”

Cặp mắt màu mặc lam của Troell nhàn nhạt mà liếc mắt quét hắn một cái.

Ánh mắt lạnh băng nhìn không ra bất cứ cảm xúc gì, lại sắc bén đến mức tựa như liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu tất cả tâm tư của hắn.

Beat hơi hơi cứng đờ, ánh mắt của thiếu tướng trẻ tuổi đã dời khỏi trên người hắn, cũng không có mở miệng trả lời, xoay người, đi thoáng qua bên người hắn.

Troell không hề để ý đến ánh mắt của những người khác, sở dĩ đồng ý quay lại đi từ biệt với Mia hầu tước, là bởi vì hắn cảm thấy điều này rất cần thiết.

Từ sau khi xảy ra sự kiện kia, hắn chưa từng gặp mặt Mia hầu tước lần nào.

Không cần quá nhiều đối thoại, chỉ cần đối diện một cái, bọn họ liền có thể hiểu được quyết ý của lẫn nhau.

Đây là sự quyết liệt cuối cùng giữa bọn họ.

Cho dù lần này đây không có Salome vương nữ điện hạ dẫn dắt, thiếu tướng tóc đen vẫn thong dong mà bước lên phía trên cầu thang mà những người khác không dám dễ dàng đặt chân xuống, bước lên tầng hai.

Người trong phòng cho khách quý ở tầng hai rất ít, có người đang an tĩnh mà uống rượu, có người đang bình tĩnh mà đọc sách, vị vương nữ tóc vàng kia nằm dựa vào trên ghế mềm mại, như là đang nhắm mắt dưỡng thần, không có chú ý tới hắn đã đến.

Troell nhìn một vòng, vẫn không nhìn thấy thân ảnh của lão hầu tước, có lẽ lão hầu tước vừa lúc có việc phải rời đi.

Hắn hơi trầm ngâm một chút…… Có nên chờ lão hầu tước hay không, nếu phải chờ, nhiều nhất là chờ bao lâu…… Một bên suy tư mấy vấn đề này, một bên ánh mắt hắn lại vô ý thức mà chuyển động một chút.

Nhưng mà, ngay trong nháy mắt chuyển động kia.

Ánh mắt hắn đột nhiên đọng lại ở một chỗ.

Đồng tử màu lam lưu li dùng sức mà co rút lại, ngay cả tròng đen bên cạnh đồng tử cũng như là xẹt qua tia ánh sáng khác thường ——

Thần sắc trên mặt hắn có trong phút chốc như là mất đi khống chế, thế cho nên khóe mắt cặp phượng nhãn đơn kia cũng dùng sức mà căng thẳng theo ——

…………

Ở trong phòng nghỉ ngơi một hồi vị tiểu thư quý tộc bảo thị nữ cẩn thận chải vuốt tốt một đầu mái tóc quăn màu nâu xinh đẹp của cô, đợi người hầu tuấn tiếu hơi hơi khom lưng nho nhã lễ độ mà đẩy cửa ra xong, lúc này mới tư thái ưu nhã mà chậm rãi bước ra khỏi phòng.

Chỉ là tư thái cao quý ưu nhã kia ngay trong nháy mắt mới ra khỏi cửa đã bị đập tan.

Thiếu tướng trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn mỹ đến nhiếp tâm phách người đang đứng ở cửa hành lang ánh mắt sáng quắc mà nhìn về phía cô, đôi mắt xinh đẹp tựa như đá quý xanh nước biển kia, còn có ánh mắt sắc bén tràn ngập tính công kích tính chiếm hữu kia, làm khỏa trái tim thiếu nữ của tiểu thư quý tộc trong nháy mắt đã nổ mạnh, tiểu tâm can kia cứ thình thịch thình thịch nhảy lên không ngừng.

Đầu tóc của mình chải vuốt thế nào rồi nhỉ? Quá bình thường không đủ tinh xảo nha.

Còn có vừa rồi mình vẫn chưa trang điểm cho thật tốt nha.

Hơn nữa vừa nãy mới nghỉ ngơi một chút, mới vừa tỉnh lại nên độ ẩm làn da cũng không quá tốt nha.

Lại nói có phải là mình nên chủ động bày ra một nụ cười điềm mỹ không nhỉ…… Không không không, mình phải rụt rè.

Ai ai ai ai —— hắn đi tới rồi —— nhìn gần lại càng đẹp mắt, gương mặt, đôi môi kia —— nếu có thể hôn một cái —— không được không được, mình phải rụt rè ——

Cơ mà ít nhất cũng phải chủ động duỗi tay, bằng không vị thiếu tướng mỹ lệ này nói không chừng sẽ bởi vì thẹn thùng mà ngượng ngùng nắm lấy tay mình ấy —— không không không, vẫn phải rụt rè một chút ——

Trong lòng vị nữ tử quý tộc này đang sông cuộn biển gầm, mở to mắt vui sướng mà nhìn thiếu tướng trẻ tuổi tuấn mỹ đến kỳ cục kia đang đi về hướng mình.

Bước chân dồn dập, hơi mang theo thần sắc nôn nóng, ánh mắt không chớp mắt thẳng lăng lăng mà nhìn vào cô —— quả thực gấp gáp giống như sợ cô sẽ chạy trốn vậy, còn có một chút loáng thoáng vẻ hoảng loạn.

Chính là cái loại ánh mắt này, lập tức khiến cho nữ tử quý tộc còn đang muốn rụt rè một phen trong nháy mắt liền mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Cô ửng đỏ gương mặt, tiến lên một bước, đang muốn chậm rãi nâng tay phải của mình lên đưa qua……

Ba một tiếng, vị thiếu tướng trẻ tuổi kia đi thoáng qua người cô.

Thân hình cao dài đi ngang qua quá nhanh, thế cho nên mang theo một trận gió, thổi quét đến tóc mái trên trán nữ tử cũng bay lên một chút.

Nữ tử vừa rồi còn mặt mày như đang ngậm xuân trong nháy mắt liền ngốc tại chỗ.

Cô kinh ngạc mà quay đầu lại, ngay sau đó chuyện xảy ra ngay trước mắt làm cho cô trong nháy mắt liền bưng kín ngực, chỉ cảm thấy cả người rất không tốt!

…………

Gặp phải đả kích cơ hồ làm trái tim người chết lặng đâu chỉ có một mình nữ tử quý tộc, bên này vừa quay đầu đã đối diện với một gương mặt tuấn tú cực có lực công kích trái tim Munt cũng bị cả kinh đến ngừng đập trong một cái chớp mắt.

Thiếu tướng trẻ tuổi ôm lấy cậu từ phía sau nghiêng đầu nhìn cậu, tuyết da tinh mắt, một khuôn mặt quả thực giống như là tự mang theo ánh sáng nhạt vậy.

Đôi mắt nhìn chằm chằm cậu là màu lam lưu li thâm thúy, như là ánh sáng biển sao trời mênh mông đang chớp động trong đó, sáng đến nhiếp tâm phách người.

Liếc một cái, giống như là có thể hút toàn bộ hồn phách người vào bên trong.

Bởi vì gặp phải đả kích quá lớn theo đủ loại ý nghĩa, giờ phút này đầu óc thiếu niên đã trống rỗng.

Cậu chỉ có thể quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc.

Bộ dạng ngốc lăng quen thuộc tựa như là nhìn người nhìn đến ngơ ngốc kia làm cho khóe môi Troell không chút dấu vết mà ngoắc lên một chút, lại rất nhanh đã biến mất.

Nhưng là, đầu óc trống rỗng cũng chỉ có trong nháy mắt mà thôi.

Rất mau, Munt bị sợ đến ngây người đã tránh thoát khỏi sự trói buộc của sắc đẹp gần ngay trước mắt, thanh tỉnh trở lại.

Cậu nhìn Troell, lông mi thon dài nhẹ nhàng vỗ một chút.

Ánh mắt cậu nhìn Troell ẩn ẩn lộ ra vài phần ý vị đau đớn, tựa hồ còn có chút ủy khuất.

Đôi mắt đen nhánh như là một con hươu con mới vừa chạy thoát ra khỏi bẫy rập, đồng tử long lanh đó tựa hồ nhiễm lên một chút dấu vết ướt át.

Bộ dáng kia làm người nhìn mà có chút đau lòng.

Troell mím môi, hắn nhìn cặp mắt đen còn hơi hơi phiếm ánh nước đang yên lặng nhìn chính mình của thiếu niên, cảm thụ được thân thể mảnh khảnh trong lòng ngực đang từng chút một mà run rẩy lên.

Một loại cảm giác nói không nên lời làm cho hắn càng thêm gia tăng lực đạo ôm sát người trong lòng ngực.

Hắn nhìn môi thiếu niên hơi hơi cử động một chút, mở ra……

“Thả thả thả thả tay ra ——!!!”

Chỉ cảm thấy xương bả vai đều sắp bị lực độ đáng sợ của ngón tay thiếu tướng bóp nát mất thiếu niên đột nhiên há mồm hô.

Tuy rằng đích xác đã bị thiếu tướng đại nhân đột nhiên xuất hiện ôm lấy cậu kia làm cho hoảng sợ, nhưng là sức lực biến thái nắm lấy bờ vai cậu của thiếu tướng đã làm cậu đau đến nhanh chóng thanh tỉnh lại.

Chỉ là cậu cảm thấy đau, nhưng nhìn thiếu tướng đại nhân lại không dám nói gì, chỉ có thể liều mạng chịu đựng, cơ mà cho dù có nhịn kiểu gì đi nữa thì cũng cảm thấy đau, xương cốt trên bả vai quả thực như là sắp bị bóp nát vậy đó, làm cậu đau đến run run liên hồi, ủy khuất mà liếc mắt nhìn thiếu tướng đang dùng sức nắm lấy bả vai mình một cái.

Nhưng mà cậu vừa run lên như vậy, lực đạo nắm lấy bả vai cùng siết bụng cậu liền đột nhiên tăng thêm, quả thực là đau đớn đến mức có thể nghe được tiếng xương cốt của mình đang kêu răng rắc đứt gãy làm cậu rốt cuộc cũng không nhịn nổi được nữa, hít hà một hơi khí lạnh, thất thanh hô lên.

“Bả vai! Buông tay! Đau ——”

Thiếu tướng: “…………”

Troell thả bàn tay nắm lấy bả vai Munt ra, nhưng cánh tay ôm lấy phần eo thiếu niên lại chỉ hơi buông lỏng một chút, mà không có buông hẳn.

Hắn nhìn thiếu niên trước mặt vẻ mặt biểu tình ủy khuất mà liều mạng xoa bả vai, bộ dạng nhe răng trợn mắt kia làm cho hắn thật sự nhịn không được, giơ tay gõ một cái thật mạnh trên ót nhóc con kia.

Bị gõ một cái thiếu niên ngửa đầu, mở to một đôi mắt kinh ngạc mà nhìn hắn, thần sắc mờ mịt chẳng hiểu mô tê chuyện gì cả.

Bởi vì bị hắn ôm eo từ phía sau, Munt chỉ có thể ngửa đầu về phía sau mà nhìn hắn.

Đỉnh đầu màu đen lông xù xù kia cơ hồ là gác trên bả vai Troell, Troell chỉ cần hơi hơi cúi đầu, liền có thể nhìn thấy được gương mặt ngửa ra phía sau nhìn hắn của thiếu niên.

Đồng tử mặc lam nhiễm lên chút dấu hiệu sắc điệu mềm mại, Troell giơ tay, ngón tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng xoa xoa cái nơi mà vừa rồi hắn đã gõ một cái.

Mà loại đãi ngộ cao cấp giống như đang trấn an này lại làm cho Munt vốn chỉ đang hoang mang trong nháy mắt liền ngốc đơ.

Cậu vẻ mặt mộng bức mà nhìn vị thiếu tướng đặc biệt cao lãnh đặc biệt khốc kia cúi đầu, ánh mắt nhu hòa mà nhìn cậu, sau đó xoa xoa cái trán cho cậu……

Mình có thể đã gặp phải một thiếu tướng đại nhân giả.

Cậu mộng bức mà nghĩ như vậy.

Đồng tử tựa như nước biển mà tản ra vẻ nhu hòa kia đột nhiên co rụt lại, từ nước biển mềm mại trong nháy mắt liền đông lại thành mũi nhọn sắc bén băng lăng.

Ngay tại thời điểm Munt còn đang suy nghĩ lung tung như vậy, cậu đột nhiên bị Troell bất ngờ đẩy một cái, lập tức đụng vào góc tường hành lang.

Còn thiếu tướng tóc đen thì lại nặng nề mà đè ở trên người cậu, cơ hồ là che hết cả người cậu ở phía sau mình.

Một thân ảnh màu đen thật lớn xẹt qua từ không trung.

Một kích không trúng.

Con báo đen một thân da lông đen nhánh phiếm ánh sáng dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng mà rơi xuống đất, móng vuốt đáp xuống trên sàn nhà cơ hồ là vô thanh vô tức.

Nó không hề phát ra một chút tiếng vang nào, đứng ở phía đối diện, hơi hơi khom lưng, tứ chi cùng cơ bắp căng thẳng giờ phút này đang bày ra tư thế vận sức chờ phát động công kích của nó.

Đồng tử màu xanh băng của nó thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm vào nhân loại giống đực mắt lam ở phía đối diện, trong mắt lóe lên hàn quang hung lệ của loài dã thú.

Lợi trảo đạp lên trên sàn nhà từ trong da lông đen nhánh lộ ra lợi quang chợt lóe, nó nhìn chằm chằm nam nhân đang có ý đồ thương tổn đến đồng bạn duy nhất của nó kia, hơi hơi mở miệng ra nhưng vẫn chưa phát ra tiếng gầm nhẹ, chỉ là lộ ra răng nanh sắc bén như là đang đe dọa kẻ địch có thể khiến nó lần nữa cảm giác được áp bách.

Troell thiếu tướng đứng ở phía trước góc tường, cánh tay trái ngăn cản trước người Munt bị hắn một phen đẩy mạnh vào góc tường.

Hắn nâng bàn tay phải nắm lấy tay cầm ngắn màu đen trước người lên nhấn một cái, ba một tiếng, kiếm quang màu xanh biển từ trong tay cầm màu đen bắn ra.

Kiếm quang màu lam giơ lên trước người quanh thân lưu chuyển ánh sáng màu u lam, ánh đến gương mặt của thiếu tướng trẻ tuổi dưới lam quang lại càng thêm tuyết trắng, như là một bức điêu khắc bằng băng, cũng khiến ý lam dưới đáy mắt hắn càng sâu thẳm sắc bén thêm vài phần.

“Chờ một chút, thiếu tướng đại nhân, đây là ——”

Thiếu niên bị hắn đẩy vào góc tường phía sau giãy giụa muốn nói, lại bị hắn một phen đè ép trở về.

“Đừng nhúc nhích.”

Một tay dùng sức ấn nhóc con không nghe lời kia trở về, hắn thanh âm lạnh lùng nói.

Hành động ‘công kích’ của Troell đối với Munt làm cho báo đen quỳ sát đất khom lưng bày ra tư thế công kích lại càng thêm trở nên nôn nóng bất an.

Tứ chi nó dùng sức, mắt thấy sắp nhảy lên lần thứ hai ——

“Caesar.”

Một thanh âm nữ tính thanh thúy truyền tới từ bên cạnh, ngăn lại động tác của Caesar.

Caesar kiềm chế dục vọng công kích xuống, nhưng vẫn như cũ duy trì tư thế công kích, mắt màu xanh băng gắt gao mà nhìn chằm chằm nam nhân gây cho nó áp lực lớn lao trước người kia.

Thẳng đến sau khi Salome lại liên tiếp kêu nó vài tiếng, nó mới tâm không cam tình không nguyện mà đứng dậy, chậm rì rì đi tới bên người Salome.

Salome cúi người, ôm ôm cổ nó, như là đang trấn an nó vậy.

Sau đó, cô giương mắt, ánh mắt nhìn về phía phương hướng Troell.

Bị thiếu tướng ngăn cản ở phía sau Munt thò nửa cái đầu đi ra, thấy được ánh mắt Salome nhìn qua.

Ánh mắt kia rõ ràng không phải đang nhìn thiếu tướng, mà là đang nhìn cậu.

Một đôi mắt xanh bích của đại tiểu thư tóc vàng khơi ra một độ cong đào hoa, nhìn cậu, mang theo ý vị cười như không cười.

Cậu thấy đại tiểu thư Salome một bên nhìn cậu một bên nâng tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm điểm phần cổ tuyết trắng của chính cô.

Một cổ hàn khí đột nhiên từ vòng kim loại trên cổ thẩm thấu đến chỗ sâu trong da thịt, đông lạnh đến mức Munt run run một chút.

Khả năng khủng bố ngay giây tiếp theo liền có thể sẽ bị nổ bay mất đầu bức bách cậu trong nháy mắt làm ra một quyết định vô cùng lớn mật.

Cậu một tay bẻ mặt thiếu tướng đang nghiêng đầu nhìn Salome và báo đen trở lại phía mình, nhìn thiếu tướng đại nhân hơi nhướng mày quăng cho mình một ánh mắt dò hỏi, thiếu niên liền dùng ánh mắt cực kỳ vô tội cộng thêm chân thành xin lỗi thảy trở về.

“Thiếu tướng đại nhân, xin lỗi…… Mạo phạm một chút!”

Giữa hai loại hậu quả lập tức sẽ bị nổ tung đầu cùng tương lai sẽ bị thiếu tướng đại nhân đánh cho nửa thân bất toại ngay hiện tại, thiếu niên quyết đoán lựa chọn vế sau.

Munt ngửa đầu duỗi tay ra, ôm cổ Troell thiếu tướng, tay trái đè ép đầu thiếu tướng xuống dưới.

Trong khi đối phương bởi vì kinh ngạc mà hơi hơi trợn to mắt nhìn chăm chú mình, tay phải cậu che ở ngoài miệng thiếu tướng.

Sau đó ——

Pi!

Vang dội một tiếng, cậu vững chắc mà hôn một cái trên mu bàn tay phải đang che lấy miệng thiếu tướng của mình.

Hành lang an tĩnh, nháy mắt vang lên một tiếng pi rõ ràng đến làm tất cả mọi người nghe được rành mạch tới mức ê răng.

Từ góc độ kia của Salome, nhìn thấy chính là cậu đang nặng nề mà hôn môi Troell thiếu tướng một ngụm.

Dù sao cũng tuyệt đối không thể bị vị đại tiểu thư này phát hiện ra mình chính là ‘tuyệt sắc’ gì gì kia được! Bằng không đầu của cậu……

Munt nghĩ như vậy rồi sau khi đã ‘hôn thiếu tướng một ngụm xong, hai tay liền duỗi ra, cứ như vậy mà câu lấy cổ thiếu tướng đại nhân ôm lấy thiếu tướng.

Cậu một bên gắt gao ôm lấy Troell thiếu tướng không buông tay, chôn mặt ở trên cổ thiếu tướng, một bên lướt qua bả vai thiếu tướng, nỗ lực đưa ánh mắt ra hiệu mà ngó về phía đại tiểu thư Salome đang cười như không cười mà nhìn qua đây.

Xem đi, đại tiểu thư Salome, tôi đã dựa theo mệnh lệnh của cô rất nỗ lực mà ‘câu dẫn’ Troell thiếu tướng rồi nga!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.