Thiếu niên ghé vào trên bàn phiếm ánh sáng kim loại, tóc đen mang theo một chút ánh sáng màu nâu mềm mại mà dán lên trên má còn mang theo vài phần tính trẻ con của cậu.
Hai tay cậu ghé lên trên bàn, nửa bên dưới khuôn mặt chôn ở trong khuỷu tay, chỉ là bên dưới phần tóc trước trán mềm mại kia lộ ra một đôi mắt to màu đen nhánh, một bên chớp, một bên quay tròn mà chuyển động, một chút thì nhìn nhìn người bên trái, chốc lát lại nhìn người nhìn bên phải.
Biểu tình kia, ánh mắt kia, nhìn kiểu gì thấy thế nào cũng y hệt một con mèo con vừa gây ra họa cho nên mới ngoan ngoãn mà súc ở trong góc.
Quỷ mới biết mấy người các anh làm sao lại không tìm thấy được địa cầu chớ!
Thiếu niên bề ngoài thoạt nhìn ngoan như con mèo con lúc này lại đang âm thầm chửi thầm phun tào ở trong lòng.
Một đám thoạt nhìn thì trâu đến không gì không làm được, kết quả đã tìm mấy vạn năm mà ngay cả một cái tinh cầu cũng tìm không thấy.
Không lâu trước đây cậu còn nghĩ đến tiến vào đế quốc quân, học được điều khiển chiến hạm, tấn chức, sau đó nghĩ cách kiếm được một cái chiến hạm bền chắc, liền tự mình trộm chạy về địa cầu.
…… Quả nhiên kế hoạch không theo kịp biến hóa hà.
Chưa bao giờ từng sinh hoạt trong thời đại tinh tế Munt tự nhiên là không biết.
Nếu như không có dấu hiệu cùng đường mốc, muốn tìm kiếm một hành tinh ở trong vũ trụ sao trời mênh mang là một chuyện không dễ dàng cỡ nào.
Nó cũng giống như tìm kiếm một hạt cát không hề đặc sắc bên trong biển cả vậy.
“Thật không thể tưởng tượng được a……”
Thân hình cao lớn của thiếu tá tóc đỏ dựa vào phía sau trên bàn điều khiển, gã còn đang dư vị lại loại rung động đến từ chính linh hồn khi vừa rồi nhìn thấy viên tinh cầu màu lam kia.
Gã ngửa đầu dựa vào trên bàn điều khiển, tóc dài màu đỏ rải rác tán loạn bên má gã, trong ánh mắt gã nhìn còn lưu lại vài phần thần sắc hoảng hốt.
Năm đó, toàn bộ tư liệu có liên quan đến địa cầu đều bị hủy, chờ sau khi một thế hệ nhân loại khai thác vũ trụ kia toàn bộ qua đời, tri thức của nhân loại đối với địa cầu nay cũng chỉ còn có một vài câu đôi lời lúc trước nhân loại truyền xuống, hoặc là tác phẩm làm lại mà thôi.
Cho tới nay, nhân loại chưa bao giờ đình chỉ việc tìm kiếm mẫu tinh của bọn họ, cũng đang không ngừng mà sưu tầm tư liệu lịch sử về địa cầu từ thời đại cổ xưa lưu truyền tới nay.
Chỉ là bởi vì tinh tế lâm vào chiến loạn hỗn loạn bất kham trong thời gian dài, ngay cả một chút tư liệu tàn khuyết không được đầy đủ kia cũng theo dòng thời gian trôi đi mà hoàn toàn biến mất bên trong chiến loạn.
Hiện tại, ngoại trừ hoàng thất đế quốc cùng với vài gia tộc quý tộc có lịch sử lâu dài còn sót lại một ít tư liệu lịch sử, tuyệt đại đa số người đều hoàn toàn không biết gì về địa cầu cả.
Nói thật, viên tinh cầu màu lam kia cũng không thể xem như là phi thường mỹ lệ.
So với Fona tinh như một ngọn lửa thiêu đốt.
So với Mia tinh hàng năm trên mình đều khoác lên một đám sương từ xa nhìn lại cứ giống như là khoác một tầng lụa mỏng màu trắng mông lung vậy.
So với Vermeer tinh được ba vòng ánh sáng hoa mỹ vờn quanh.
Tỷ như Funaya tinh tinh oánh dịch thấu như một viên kim cương ở giữa sao trời……
So với rất nhiều tinh cầu, viên tinh cầu màu lam kia thoạt nhìn thì mộc mạc như thế, nó an tĩnh mà chậm rãi chuyển động ở trong sao trời, chỉ có một sắc thái hơi lam.
Nhưng là chỉ cần liếc mắt một cái.
Chỉ liếc mắt một cái như vậy mà thôi.
Liền có một loại rung động nói không nên lời trào ra từ chỗ sâu nhất trong thân thể, tràn ngập ngũ tạng lục phủ của gã.
Không muốn xa rời, hoài niệm, ấm áp……
Vô số cảm tình nói không nên lời tràn ngập suy nghĩ của gã làm đầu óc gã tại một khắc đó hiện ra một mảnh trống không.
Gã phảng phất như đã hoàn toàn mất hồn trong nháy mắt kia.
“Via, một người bạn gái cũ của tôi đã từng nói với tôi một chuyện. Có một loài cá bơi có thể sinh tồn trong vũ trụ tinh tế, từ trước đến nay chúng nó luôn độc lai độc vãng, bởi vì là lưỡng tính đồng thể, chúng có thể tự mình sinh sôi nẩy nở hậu đại, cho nên thậm chí còn không bao giờ lui tới với đồng bạn mình.”
“Chỉ là loại sinh vật này, cứ mỗi khi qua một trăm năm, liền sẽ từ các nơi trong vũ trụ bơi trở về một cái tinh cầu, đó là mẫu tinh nơi chúng nó ra đời, chúng nó sẽ dựng dục hậu đại ở trên cái tinh cầu kia.”
“Sau khi trong người có mang hậu đại, chúng nó liền sẽ rời khỏi tinh cầu kia, tiếp tục tùy ý ngao du bên trong vũ trụ, cũng sinh ra hậu đại trong quá trình ngao du này. Một khắc sau khi hậu đại ra đời kia, chúng nó sẽ lập tức chết đi. Sau đó, một trăm năm sau, những con cá bơi mới lớn lên kia sẽ lại một lần nữa trở về trên tinh cầu mà đời đời chúng nó ra đời đó……”
Nam tử tóc đỏ ánh mắt hoảng hốt nói.
“…… Tôi vẫn luôn không thể hiểu nổi, những con cá bơi kia chưa bao giờ từng gặp qua tinh cầu đã dựng dục chúng nó, thời điểm chúng nó sinh ra cũng chính là thời điểm cha mẹ chúng nó chết đi, cho nên cha mẹ chúng nó cũng không thể nói cho chúng nó biết cái gì, nhưng mà, rốt cuộc là vì sao chúng nó vẫn nhớ kỹ viên tinh cầu đã dựng dục chúng nó kia, rốt cuộc là chúng nó đã bơi trở lại viên tinh cầu mà chúng nó chưa bao giờ từng gặp qua kia như thế nào…… Tôi vẫn luôn không thể nào hiểu nổi.”
Gã nhẹ giọng nói,
“Chỉ là hiện tại…… Tôi bỗng nhiên cảm thấy tựa hồ tôi đã hiểu được một chút rồi……”
Thời điểm nhìn thấy viên tinh cầu màu xanh thẳm kia, mỗi một tế bào trên người bạn, mỗi một cái gien, thậm chí là cả linh hồn cũng đều đang nói với bạn.
Đó chính là khởi nguyên của hết thảy.
Đó chính là mẫu tinh thai nghén nên nhân loại.
Đó chính là nơi hội tụ của tất cả linh hồn nhân loại.
“Tôi chưa bao giờ cảm thấy bức thiết mà muốn tìm kiếm được địa cầu giống như lúc này cả.”
Nam tử tóc đỏ nói, dùng sức nắm chặt nắm tay.
Phó quan đầu xanh đứng ở bên cạnh không có trả lời, y chỉ là hít vào một hơi thật sâu.
“Tuy rằng gia tộc Ulliel đã nghèo túng, nhưng bọn họ vẫn là một gia tộc phi thường cổ xưa, bảo tồn được vài tư liệu về địa cầu cũng không phải là không có khả năng.”
Y phi thường hiếm có mà thở dài.
“Chỉ tiếc rằng vị lão nhân kia đã không còn nữa, mà hiện tại người thừa kế duy nhất của gia tộc Ulliel cũng mất đi ký ức, bằng không nói không chừng có thể tìm được càng nhiều tư liệu hơn.”
Nam tử tóc đỏ mếu máo, hiển nhiên cũng cảm thấy đáng tiếc.
Gã quay đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc thiếu niên ghé vào trên bàn cũng đang nhìn về phía gã.
Vừa thấy được cặp mắt to quay tròn tựa như động vật nhỏ của thiếu niên kia, thiếu tá tóc đỏ liền nhịn không được mà nở nụ cười.
Gã chậc lưỡi.
“A —— thật muốn làm tinh thần đồng điệu với cậu một lần nha.”
“Cái gì…… Đồng điệu?”
“Nếu như tinh thần đồng điệu, liền có thể tiến vào trong tiềm thức của cậu, chính diện cảm thụ địa cầu tồn tại trong trí nhớ cậu.”
Nam tử tóc đỏ đấm vào miệng, dư vị viên tinh cầu màu lam trong trí nhớ kia.
Gã nói: “Tuy rằng có thể nhìn thấy hình ảnh, nhưng là không đủ a, thật muốn có thể chính diện cảm thụ một chút.”
“……”
Còn có loại công nghệ cao này nữa à.
Từ nhỏ đã lớn lên ở địa cầu, Munt cảm thấy cậu không phải quá có thể hiểu được cái loại chấn động đến thất hồn lạc phách khi nhìn thấy địa cầu của mấy người này là vì cái gì.
Những người tương lai này phảng phất như có một loại chấp nhất đặc thù đối với địa cầu, đây là thứ mà người trong quá khứ chưa từng có được.
Cho nên đây là cái gọi là mất đi mới hiểu được quý trọng sao?
Munt còn đang ở bên này tự mình cân nhắc, thiếu tá tóc đỏ kia đã cúi người xuống dưới, tiến đến bên người Munt, nhướng mày cười với cậu.
“Cho nên, làm ơn, khi nào cùng tôi làm một lần……”
“Robin.”
Thanh âm lạnh lùng truyền đến, đánh gãy lời thiếu tá tóc đỏ.
Nam tử tóc đỏ quay đầu lại, cùng phó quan đầu xanh mặt không biểu tình nhìn nhau thật lâu.
Ánh mắt hai người giao nhau trong không khí, tuy rằng hai người chưa hề nói cái gì, nhưng cứ phảng phất như trong nháy mắt ánh mắt giao nhau này đã tiến hành một hồi tranh luận kịch liệt.
Cuối cùng, thiếu tá tóc đỏ thở dài, mở tay ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Được được được, tôi đã biết, tôi sai rồi.”
Gã thở dài nói như vậy.
Sau đó, gã đứng thẳng thân thể, lại một lần nữa nhìn về phía Munt.
“Tôi là Robin, chính là cái tên mà tên kia vừa kêu.”
Một ngón tay gã chỉ về phía phó quan đầu xanh lạnh mặt, nói, “Cái tên gia hỏa không biết hài hước kia tên là Via, nếu như cậu lấy thân phận phụ tá văn chức tập sự tiến vào đoàn phụ tá của Boss, thì sẽ do tên gia hỏa cổ hủ kia quản.”
“Nói cách khác, trừ Boss ra, vị này chính là thủ trưởng trực thuộc của cậu, gia hỏa này không dễ hầu hạ đâu nga.”
“Robin.”
“Được được được ~~ tôi câm miệng.”
Một cái mắt lạnh làm Robin ngậm miệng, Via chuyển hướng Munt.
“Quân phục cùng với trang bị tương quan của cậu trong hai ngày sẽ được đưa tới phòng của cậu, trước lúc đó, cậu vẫn là nhân sĩ phi quân đội, trừ phi được đặc biệt cho phép, nếu không không thể tùy ý đi lại trong hạm.”
Y dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn quét thân thể mảnh khảnh của thiếu niên kia, còn có gương mặt mang tính trẻ con của cậu, nhíu nhíu mày, rõ ràng là cảm thấy rất bất mãn đối với vị thiếu niên sắp trở thành người của đế quốc quân nhưng hình thể lại gầy yếu như thế.
“Hiện tại, trở lại phòng của cậu, thẳng đến trước khi nhận được mệnh lệnh mới, ở yên chỗ đó.”
“…… Nga.”
Thiếu niên chớp chớp mắt, nhìn y, muốn nói lại thôi.
“Còn có cái gì muốn hỏi? Tân binh.”
“Có thể đi ăn trước rồi lại trở về phòng không?”
Munt tỏ vẻ lăn lộn lâu như vậy cậu đói bụng rồi.
“………………”
****
Đã vào thời gian chạng vạng, ánh sáng trong chiến hạm có chút ảm đạm xuống.
Xuyên qua trong tinh tế, đủ loại thời gian cùng không gian đều bị hỗn loạn hết, nhưng nhân loại vẫn như cũ tuần hoàn theo thời gian làm việc và nghỉ ngơi truyền xuống từ trên địa cầu cổ xưa mấy vạn năm trước.
Bọn họ thiết lập cho chiến hạm thời gian 24 giờ là một ngày đêm, cũng để trí não trong chiến hạm bắt chước ra cường độ ánh sáng giữa ban ngày cùng đêm tối.
Khi không vào thời gian chiến đấu, các quân nhân đều nghiêm khắc thực hiện chế độ làm việc và nghỉ ngơi tuần hoàn 24 giờ.
Cửa phòng tắm hơi khép, sương mù màu trắng hơi hơi bay ra từ bên trong, có thể nghe thấy tiếng nước chảy xôn xao truyền ra.
Làm người sở hữu chiếc chiến hạm này, Troll tự nhiên là có được đặc quyền.
Phòng ngủ của hắn tuy rằng không hề hoa lệ xa xỉ, nhưng là rộng rãi rắn chắc, độ vững chắc này cùng với hệ số an toàn tuyệt đối là địa phương cao nhất trong toàn bộ chiến hạm Ishtar.
Thời điểm thiếu tướng trẻ tuổi đi ra từ trong phòng tắm, sợi tóc đen nhánh còn ướt dầm dề mà dán trên cái trán hắn, bọt nước trên ngọn tóc theo da thịt trắng nõn như tuyết của hắn mà chảy xuôi xuống dưới.
Hắn ngồi xuống sô pha ở một bên phòng, sô pha màu trắng bạc phiếm ánh sáng đặc hữu của kim loại, mềm mại mà bao bọc lấy thân thể thon dài kia.
Hắn ngồi ở chỗ kia trầm ngâm một chút, giơ tay nhấn một cái cái nút trên tay vịn.
Một quầng sáng loại nhỏ chỉ bằng bàn tay hiện lên bên tay phải hắn, ngón tay trắng nõn khớp xương rõ ràng nhanh nhẹn gõ vài cái trên quầng sáng giả lập loại nhỏ.
Sau đó, một quầng sáng thật lớn hình cung ở đối diện hắn, ở trong phòng, chậm rãi mở ra.
Bên trong sao trời đen nhánh vô biên vô hạn, một viên tinh cầu màu xanh thẳm lẳng lặng mà đứng ở trong đó.
Hai đùi thon dài được quần dài màu đen nhánh bao phủ giao lên nhau, thiếu tướng trẻ tuổi một tay chống đầu, hơi hơi nghiêng đầu, lẳng lặng mà nhìn chăm chú vào viên tinh cầu màu lam kia.
Không biết có phải bởi vì quầng sáng kia rơi vào đáy mắt hắn hay không, bên trong đồng tử màu thâm lam kia của hắn ẩn ẩn như là có ánh sáng nhạt đang chớp động.
Hắn nhìn chăm chú vào viên tinh cầu màu lam đó, như là muốn ghi khắc nó vào chỗ sâu nhất trong đáy mắt mình.
Lông mi thon dài hạ xuống một hàng bóng nhợt nhạt trên gò má tuyết tuyết trắng mà tuấn mỹ của hắn.
Không đủ.
Cái cảm xúc mạnh mẽ chưa bao giờ từng có này lần đầu tiên xuất hiện ở trong thân thể hắn.
Một loại cảm giác không thỏa mãn nói không nên lời tại một khắc đây tràn ngập lòng hắn.
Còn chưa đủ.
Hắn nghĩ.
Hoàn toàn không đủ.
【 nếu như tinh thần đồng điệu, tiến vào trong tiềm thức của cậu, tôi có thể cảm thụ được địa cầu trong trí nhớ của cậu càng rõ hơn ……】
Lời nói giỡn không lâu trước đây của vị cấp dưới tóc đỏ kia tại một khắc này dường như hiện lên trong đầu hắn, làm nỗi lòng hắn hơi động một chút.
Trong đầu hắn hiện lên bộ dáng đứa trẻ kia, mái tóc đen thoạt nhìn rất mềm mại, khuôn mặt còn mang theo một chút tính trẻ con, một đôi mắt luôn sáng láng, như là động vật nhỏ vậy.
Vừa nhớ tới đứa nhỏ kia, Troll luôn mạc danh cảm thấy đứa nhỏ này có chút ngớ ngẩn.
Tỷ như cư nhiên lại dám ở trước mặt công chúng ngây ngô mà bày tỏ tình yêu với mình gì đó…… Tuy rằng đối với thiếu tướng đại nhân có được giá trị nhan sắc nghịch thiên mà nói, các loại ái muội minh kỳ ám chỉ gặp được cũng không ít, nhưng là, bị một người nam tính ở bên trong chiến hạm Ishtar bày tỏ tình yêu trước mặt mọi người, còn nói xấu hắn trước tất cả cấp dưới, hơn nữa vẫn còn chỉ là một cậu nhóc vị thành niên, loại thể nghiệm kỳ ba này với hắn mà nói cũng thật sự là lần đầu.
Hắn nghĩ như vậy, trong đầu liền hiện ra ánh mắt lớn mật mà nhìn thẳng hắn khi đứa bé kia bày tỏ tình yêu với hắn, còn có cặp đồng tử màu đen thiển rõ ràng mà hiện ra ảnh ngược của bản thân.
Tuy rằng đã làm hắn kinh ngạc trong nháy mắt đó, chẳng qua, rất kỳ lạ là hắn tựa hồ không cảm thấy chán ghét.
Thiếu tướng trẻ tuổi nghĩ như vậy, làm ra quyết định.
Ngón tay ấn xuống phần thông tin trên quầng sáng, hắn hạ xuống mệnh lệnh với binh lính bên ngoài.
“Đưa Munt Ulliel lại đây.”
……
Tôi không có bày tỏ tình yêu với anh!
Không có!
Nếu Munt biết trong đầu vị thiếu tướng đại nhân này suy nghĩ chuyện gì, tuyệt đối sẽ một bên dậm chân một bên bi phẫn mà hò hét như thế.
Tui dạo này đang theo dõi một bộ khác đang ra của Thiên đại đại, có tên ‘Vương tọa công lược bút ký’, thể loại lịch sử phương tây thời đại vẫn còn nô lệ ấy, tui phải nói là hay phải biết luôn!Mỗi ngày đều mò vô lướt xem đã cập nhật chương mới chưa! Nếu không phải vì còn đang ra, tui đã cống hiến chút sức lực cho bé con này ‘online’ trong nhà rùi!! Nói thì nói thế, có vẻ tui hơi điêu hơi tham vì đã lười còn hơi đâu mà xuất lực cho 1 bộ khác nữa chứ, nhưng mục đích chính vẫn là đề cử! Hết sức đề cử! Nhiệt liệt đề cử!!! Ai theo dõi bộ này, bỏ qua Vương tọa công lược bút ký là cả 1 trời hối hận đóa nhá!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]