Trước lúc xuất viện Hách Điềm đã biết Lý Hâm bị bắt, nghe nói bị phán mấy năm. Cậu nhìn người đàn ông yên lặng đọc sách trên giường, nghĩ thầm: so sánh giữa chân của con người với thời gian vài năm, chân vẫn là quan trọng hơn một chút.
Lục Trì Dự cảm nhận được tầm mắt của Hách Điềm, cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục lật sách: "Anh ta tới chưa?"
"Vẫn chưa." Người được nói đến chính là trợ lý Khương. Công việc xuất viện này nọ hầu như là anh ta làm. Hách Điềm cảm thấy trợ lý Khương thoạt nhìn luôn vội vàng cũng không phải là không có lý, tiên sinh giao cho anh ta rất nhiều chuyện, so với nhau thì Hách Điềm thật sự nhàn rỗi rất nhiều. Tiên sinh là người rất kiên nhẫn, cả ngày không phải đọc sách thì chính là cầm máy tính, gần đây chuyện trong công ty ít đi, càng có thời gian thư thái hơn.
Trong phòng yên tĩnh chỉ nghe có tiếng lật sách. Hách Điềm nhìn giờ, còn chưa tới nửa tiếng, cậu đến sô pha ngồi chơi Anipop. Trên cái vật cứng cứng này có rất nhiều trò chơi, nhưng không phải là do Hách Điềm tải về. Trước giờ cậu chỉ chơi Anipop, vì sợ làm hỏng nó nên những thao tác phức tạp một chút cũng sẽ không thử, dù sao cũng là đồ tiên sinh cho cậu mượn.
Lúc trợ lý Khương tới, theo sau có thêm một đám người. Lục Trì Dự ngồi trên xe lăn để Hách Điềm đẩy, hưởng thụ sự chú ý của những người xung quanh mà xuất viện. Bên cạnh đã có người phòng ngừa truyền thông chụp lén. Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-len-di-dau-tay-nho/228256/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.