Đêm hôm đó, một bóng người lén lút ra khỏi ký túc xá học viện Khoa Học Kỹ Thuật, đi đến trung tâm lập nghiệp dành cho sinh viên.
Rõ ràng người này có chìa khoá lại dùng cách không bình thường mở khoá, người này cầm một cục gạch đập vào cửa kính thuỷ tinh "cạch".
"Toang".
Âm thanh cửa kính thuỷ tinh vỡ ra.
Người này cảm thấy vậy vẫn chưa đủ, nên tiếp tục đi tới một cửa hàng, ở nơi đó có hai bình hoa cao hơn nửa người đập tiếp.
Tên này vừa đập vừa lẩm bẩm: "Tiếc thật, nghe nói hai bình hoa này đâu đó hơn 600 tệ. Anh Trần thật sự quá nhẫn tâm."
...
Sáng hôm sau, Trần Hán Thăng thảnh thơi ăn sáng tại trường, sau đó đi đến phòng học đảo qua một lượt.
Từ khi Thẩm Ấu Sở tập trung vào việc học, người nào đó có bỗng nhiên đến lớp học nhiều hơn.
Hắn yên tĩnh ngồi học được nửa tiết, cảm thấy chuyện bên kia đã đủ lớn rồi. Lập tức, Trần Hán Thăng đi với học viện Khoa Học Kỹ Thuật Giang Lăng.
Hôm nay, hắn có một nhiệm vụ--- trả tiền rời đi.
Dĩ nhiên không phải thật sự rời đi, chỉ ra vẻ mà thôi.
"Anh Trần, cửa hàng bị người ta phá."
Lưu Bằng Phi hô to từ phía xa.
Tại mặt tiền cửa hàng đang được bao vậy bởi rất nhiều người, quản lý trung tâm Lưu Húc cũng ở đây, còn có mấy người mặc quần áo bảo vệ. Dĩ nhiên, tên mập hôm qua cũng ở tại nơi này.
"Cái gì bị phá?"
Trần Hán Thăng giả bộ "ngạc nhiên" chạy tới.
Hắn tiến tới len lỏi qua đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469962/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.