Đã là người một nhà, dù cho tiền thuê không nhận được ưu đãi gì, nhưng những chỗ tốt khác thì vẫn đạt được.
Ví dụ như vị trí.
Lưu Húc tìm kiếm trong những gian hàng còn thừa lại của trung tâm lập nghiệp, một vị trí tốt nhất dành cho Trần Hán Thăng, thậm chí còn sai người đưa tới hai bình hoa để tặng.
Trần Hán Thăng cảm giác có phần long trọng quá rồi, bởi hai bình hoa đó cao hơn nửa người, đã thế còn rất đẹp. Đây là đồ vật dùng để trang chỉ cửa ra vào, nếu xét về giá cả còn cao hơn so với tặng phẩm của mình rất nhiều.
"Anh Lưu, anh khách khí quá. Bình hoa này cũng không rẻ đâu." Trần Hán Thăng nói.
"Vừa rồi đã nói, giữa chúng ta không nên nhắc đến tiền."
Lưu Húc cười ha hả nói: "Đây là đồ vật mua đường phố tại Miếu Phu Tử, cũng không phải đồ cổ, chỉ là nhìn cũng tương đối đẹp mặt. Mà cửa phòng hành chính lại không thích hợp đồ vật này, chi bằng đem tặng cho các cậu làm ăn, chúc may mắn."
Trần Hán Thăng cảm thấy không thể từ chối nữa, dù sao đây cũng là vật phẩm người nghiên cứu văn hoá phi vật thể tặng, đẩy qua đẩy lại cũng không hay: "Vậy em cám ơn anh Lưu. Để em lau khô rồi bày trước cổng, như vậy mọi người đều có thể nhìn thấy."
Lưu Húc gật đầu: "Vậy các cậu làm việc đi, tôi về phòng làm việc trước."
Trung tâm khu lập nghiệp bỗng dưng mọc ra một "hàng xóm mới", khiến cho ai nấy đều tò mò. Lưu Bằng Phi là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469961/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.