Tuy là Lâm Vũ Chi bị hôn tới choáng váng đầu óc nhưng cậu vẫn đáp lại theo bản năng: “Cút.”
Đường Hành Thiên giống như một con cho to xác vậy, liếm từ cổ của Lâm Vũ Chi gặm cắn lên đến dưới cằm rồi dừng lại cắn nhẹ một cái, ngậm lấy đôi môi của Lâm Vũ Chi nhay cắn giữa răng môi.
“Vậy có còn chia tay anh nữa không?”
Lâm Vũ Chi rén nhanh lắm: “Không chia nữa, không chia nữa.”
Cuối cùng Đường Hành Thiên cũng chịu tha cho Lâm Vũ Chi, kề sát vào trán đối phương, vờ như lơ đãng nói: “Chi Chi, kì Quốc khánh này em về nhà có phải đã có ai nói gì đó với em rồi không?”
Nếu không dựa theo tính cách của Lâm Vũ Chi thì không thể nào nghĩ tới những chuyện đó được, nếu cậu đã nghĩ tới thì chắc chắn ngay từ đầu đã không nhận lời quen mình.
Có người đó nói gì đó với Chi Chi của hắn rồi.
Vốn dĩ đã là người không có chủ kiến gì, lúc nào cũng bị người ta nắm mũi dắt đi rồi. Bây giờ lại tự ý quyết định là do muốn tốt cho mình, Đường Hành Thiên cũng không giận hờn gì. Nhưng ít nhất hắn phải làm rõ mọi chuyện, phải biết được kẻ địch ẩn nấp trong bóng tối là người nào mới được.
Lâm Vũ Chi ấp a ấp úng, lẩn tránh ánh mắt của hắn.
Cả buổi trời mà cậu vẫn không trả lời, không nói được câu nào hoàn chỉnh. Đường Hành Thiên không kiên nhẫn đợi cậu bịa chuyện nổi, hắn kéo cằm của đối phương lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-nguoi-dung-theo-duoi-ta/3532691/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.