Hoàng Phong ngồi trên ghế, sát khí tỏa ra hừng hực, nhật độ trong phòng rất nóng nhưng đám vệ sĩ lại cảm thấy nổi da gà.
Đã hết 3 giờ đồng hồ nhưng vẫn không tìm thấy Trần Ngọc My.
Thư kí kim lúc này đi vào thông báo kết quả.
- Giám đốc, theo camenra thấy Trần tiểu thư đã lên chiếc xe này và biến mất.
- Tiếp tục tìm kiếm.
chỉ vài câu ngắn ngọn thốt ra nhưng cũng đủ khiến cho thư kí Kim không thể nán lại lâu.
Hoàng Phong siết chặt bàn tay, nghiến răng ken két.
- Trần Ngọc My tốt nhất cô nên trốn cho kĩ đừng để tôi tìm thấy, nếu không tôi thật thực không biết bản thân sẽ làm gì.
Rồi 1 tháng trôi qua, anh vẫn chẳng có một tin tức gì từ cô, cứ như cô đã thật sự bốc hơi khỏi thành phố này. Ngày ngày thư kí kim vẫn thông báo kết quả cho anh biết.
Hoàng Phong nằm trên giường của cô, mùi hương vẫn còn vương lại, Hoàng Phong bây giờ trông thật tệ, hai con mắt thâm lại, râu đã mọc rất dài, cả người không có một chút sức sống. Bỗng nhiên anh chợt nhớ gì đó, bật người dậy đi tới tủ quần áo, anh lôi ra chiếc túi đen. Đây là trước túi mà Trần Ngọc My lúc bị nạn vẫn giữ chặt trong người, nhưng vì mất trí nhớ nên cô cũng quên luôn chiếc túi, bây giờ Hoàng Phong lấy ra coi bên trong có chưa gì quan trọng.
Vừa mở chiếc túi anh nhìn thấy bên trong chỉ có mỗi cuốn nhật kí và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2975344/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.