Trần Ngọc My sau khi rời khỏi nhà hàng, bỗng thì đâu xuất hiện một chiếc xe chắn đường của cô, Trần Ngọc My khó chịu nhíu mày. Cửa xe mở ra một đám người mặc vest đen bước xuống, Trần Ngọc My nhìn huy hiệu trên áo bọn họ thì giãn mày một chút. Đây không phải là người của Hắc thị sao, 5 năm không gặp có vẻ Hắc Minh Vĩ vẫn không bỏ cuộc nhỉ.
Một trong đám người đó bước tới chỗ cô, hắn cúi đầu cung kính.
- Trần tiểu thư, lão gia chúng tôi muốn gặp cô.
Trần Ngọc My không nói gì ném chìa khóa xe của cô cho hắn.
- Giữ xe cho cẩn thận.
Hắn cúi đầu, Trần Ngọc My đi theo những người kia lên xe.
Không đầy hai chục phút sau thì bọn họ cũng tới nơi, Trần Ngọc My vừa bước xuống xe liền có người tiếp đón cô.
- Trần tiểu thư mời theo tôi.
Vì trước đây cô cũng thường xuyên tới đây nên cũng đã quá quen thuộc.
Đến một căn phòng Trần Ngọc My đẩy cửa đi vào, trong căn phòng toàn bộ đều làm bằng gỗ quý nên khắp nơi đều tỏa ra mùi hương của gỗ.
Một giọng nói trầm khàn cất lên phá tan không gian yên tĩnh.
- Đến rồi sao.
Nói xong Hắc Minh Vĩ từ trong bóng tối bước ra.
- Lâu rồi không gặp, trông cô rất khác với ngày xưa.
Trần Ngọc My mỉm cười đáp lại.
- Hắc lão gia thật quá khen, ông so với trước đây vẫn như vậy cũng không khác là bao.
Hứa Minh Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974933/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.