Hôm nay là ngày đầu tuần, ánh nắng ban mai chiếu sáng khắp thành phố, trên đường xe cộ tấp nập qua lại. Trần Ngọc My lái xe tới bệnh viện khám sức khỏe, vì cô có bác sĩ riêng khám cho mình nên không cần tốn thời gian đợi. Trong phòng khám An Sang đang khám bệnh cho bệnh nhân khác.
An Sang là một bác sĩ khá nổi tiếng, tay nghề khám bệnh của anh phải nói là vô cùng tốt. An Sang sau khi khám bệnh cho người kia xong thì nhìn thấy cô, anh vô cùng bất ngờ.
- Trần Ngọc My, cô về nước lúc nào mà không nói tôi.
Trần Ngọc My vắt chéo chân hờ hững trả lời.
- Tôi đâu có rảnh.
Câu nói của cô là đòn chí mạng đấm thẳng vào tim anh, anh chống nạnh nói.
- Này, sao 5 năm không gặp cô vẫn không thay đổi được một chút nào vậy hả.
Trần Ngọc My nhanh nhảu đáp lại.
- 5 năm không gặp anh vẫn nhiều lời như xưa nhỉ.
An Sang cứng miệng, đúng là dù cho trời có đánh thì cô cũng không thay đôi cái tính ngang ngược này.
- Haizz... không thèm chấp cô, ngồi đây để tôi khám.
Thời gian khám trôi qua, An Sang ghi chép gì đó rồi nói.
- Cô vẫn còn dùng thuốc ngủ nữa sao.
Trần Ngọc My không nói gì, An Sang thở dài.
- Cô chỉ cần uống thuốc của tôi kê là được rồi, vì cô dùng quá nhiều thuốc ngủ dẫn đến bệnh đau đầu của cô càng nặng hơn.
Ghi chép một lúc anh lại nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974928/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.