Trần Ngọc My cùng anh em Hứa Văn Lâm rời đi, Hoàng Phong cũng nhanh chóng đuổi theo cô. Trần Ngọc My nghe tiếng gọi liền quay lại, cô thấy Hoàng Phong thở hổn hển rồi từ từ tiến tới chỗ cô, anh nắm lấy tay cô định kéo đi nhưng liền bị Hứa Văn Lâm giữ lại, Hoàng Phong nhíu chặt mày.
- Anh là ai?
- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cậu đang có hành lễ bất lịch sự đấy.
Hoàng Phong vẫn giữ chặt tay cô, Trần Ngọc My cảm thấy không ổn liền quay sang nói với Hứa Văn Lâm.
- Anh về trước đi, có lẽ Tiểu Linh cũng mệt rồi đó.
- Nhưng mà còn cô...
Trần Ngọc My khẽ cười
- Không sao đâu, anh cứ đi đi.
Hứa Văn Lâm nhìn Hoàng Phong một lần nữa rồi cũng rời đi, Trần Ngọc My quay lại nhìn cánh tay mình đang bị siết chặt, nhưng cô vẫn không biểu cảm đau đớn mà lạnh lùng nói.
- Hoàng tổng đang làm tôi đau đấy.
Lúc này Hoàng Phong mới sực tỉnh, buông thả tay cô ra, nhìn thấy vết hằn đỏ trên tay cô anh lại càng áy náy.
- Xin lỗi.
Trần Ngọc My đang xoa nắn cổ tay mình cũng dừng lại, đưa cặp mắt đối diện với anh, cô khẽ nhếch môi.
- Gì cơ?
Hoàng Phong nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm pha chút buồn bã nói.
- Chuyện hôm bữa...là anh hơi nóng giận, xin lỗi vì đã khiến em tổn thương.
Trần Ngọc My nghiêng đầu tiến đến sát mặt anh, đôi môi anh đào cong lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974898/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.