Trần Ngọc My mệt mỏi vào phòng tiện tay ném chiếc túi lên ghế, ngã người nằm xuống giường. Cô nhìn lên trần nhà một lúc lâu rồi nhắm mắt liu riu một lúc thì tiếng mở cửa làm cô tỉnh dậy nhưng vẫn nhắm mắt.
Trần Ngọc Phúc thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô liền thở dài ngồi xuống ghế.
'' Mọi việc trên công ty cứ để trợ lí giải quyết đi rồi về đây ở vài hôm''
Trần Ngọc My vẫn nhắm mắt không nói gì, anh liền nói tiếp '' Em có thể nào đừng tự hành hạ bản thân nữa được không, Ngọc My à... hay là...chúng ta cứ thế này sống được không?''
Trần Ngọc My mở mắt từ từ ngồi dậy nhìn về phía Trần Ngọc Phúc.
'' Ý anh là sao''
'' Em hãy bỏ hết mọi thứ đi, dù gì chuyện cũng đã qua rất lâu rồi, anh biết chuyện của mẹ vẫn luôn ám ảnh đến em, nhưng nếu em cứ thế này anh sợ em sẽ phát điên mất''
Trần Ngọc My khẽ híp đôi mắt '' Vậy...anh là đang sợ em''
Trần Ngọc Phúc sững sờ liền giải thích '' ý anh không phải vậy, anh chỉ là...''
'' Anh cũng giống ông ta cũng bắt đầu thấy em giống quái vật sao?''
Trần Ngọc Phúc im lặng, cô thấy thế liền khẽ cười đứng dậy kéo trong ngăn tủ có một tấm hình. Tấm hình bốn người chung một bức hình, ngón tay cô khẽ niết màn kính.
Trần Ngọc Phúc thở dài bước gần về phía cô, nhưng câu nói của cô khiến bước chân dừng lại
'' Anh có muốn biết quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974876/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.