Sau đêm hôm đó, Trần Ngọc Phúc liền chuyển về nhà chính, anh cũng chẳng còn gặp Trần Ngọc My. Anh lo lắng không biết có phải vì chuyện đó mà cô giận anh không.
Trần Lâm Ưng thấy anh ngồi đó dường như đang suy nghĩ chuyện gì, ông chậm dãi bước tới. Nghe thấy tiếng động anh liền quay đầu lại thì nhìn thấy ông.
Trần Lâm Ưng ngồi xuống nhìn những bông cẩm tú cầu sặc sỡ màu sắc, trong lòng bỗng thấy chơi vơi.
'' Trước đây mẹ con rất thích cẩm tú cầu''
Trần Ngọc Phúc cười '' Con nhớ trước đây nhà mình từng rất hạnh phúc''
Những kỉ niệm bắt đầu ùa về như một thước phim chạy trong đầu anh.
Trần Lâm Ưng uống ngậm nước trà, vị đắng lan trên mặt lưỡi.
'' Cũng rất lâu rồi ta và con mới ngồi tâm sự như này, chà... từ sau khi tiểu My sang nước ngoài nhỉ''
Anh không nói gì nhưng cũng ngầm đồng ý.
Trần Lâm Ưng khẽ cười '' Hai đứa lại có chuyện gì hả''
'' Cũng không có gì đâu ba, chỉ là chút chuyện thôi''.
Im lặng một lúc Trần Ngọc Phúc mở lời
'' Thời gian gần đây Ngọc My không còn uống thuốc nữa''
Trần Lâm Ưng nghe tới đó, tay đang nâng ly trà uống liền khựng lại, anh thấy thế liền nói tiếp.
'' Con không biết em ấy có nhớ được gì không"
Trần Lâm Ưng để ly trà xuống nói '' trước hết cứ quan sát con bé một thời gian, đừng để con bé gặp những người kia, sau đó ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974875/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.