Hiền Thục phụ trách chăm sóc cho Hứa Thái Linh, lần đầu tiên gặp cô bé là lúc cô mới vào đây làm không lâu, ban đầu nhậm chăm sóc cô bé chủ yếu là vì muốn tiếp cận Hứa Văn Lâm nhưng lâu dần tiêp xúc với cô bé thì cảm thấy cô bé rất đáng thương, Hiền Thục xem Hứa Thái Linh như là em gái của mình vậy.
Hiền Thục dọn dẹp phòng thì thấy một bức tranh chưa tô màu xong, cô cầm lên coi, bức tranh là một cô gái nhưng trông hình như rất quen, nhìn một hồi lâu thì cô nhận ra đó là Trần Ngọc My, biểu cảm của cô có chút không vui nhưng cũng chẳng quan tâm nhiều, cô bỏ bức tranh về chỗ cũ rồi tiếp tục dọn dẹp, vừa cầm túi bánh ngọt đem cất liền bị Hứa Thái Linh giật lại ôm vào lòng giống như đưa trẻ sợ bị người khác lấy mất.
Hiền Thục thấy thế liền bật cười
'' Tiểu Linh em ăn nhiều đồ ngọt như vậy là không tốt đâu, mau đem cất rồi mai tiếp tục ăn có được không''
Hứa Thái Linh càng ôm chặt túi bánh hơn
'' Không muốn, đây là của chị xinh đẹp mua cho em''
Nghe tới đây nụ cười của Hiền Thục liền tắt sau đó lại gượng cười
'' Nhưng mà anh của em đã dặn là không được ăn nhiều đồ ngọt rồi mà, nếu để anh ấy biết thì sẽ buồn đó''
Hứa Thái Linh nghe xong thì lập tức ngoan ngoãn đem bánh đi cất rồi lên giường tiếp tục vẽ tranh.
Hiền Thục thở dài vừa định đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974863/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.