Hiền Thục nãy giờ ngồi cắn đũa cuối cùng không nhịn được mà thăm dò '' Lần trước tôi có gặp cô ở bệnh viện vài lần, cô đến đó thăm người bệnh sao?''
Lúc này Trần Ngọc My mới chịu dừng gắp đồ ăn ngước mắt lên nhìn Hiền Thục '' Không có, tôi đến đó khám bệnh''
Hiền Thục ngạc nhiên hỏi lại '' Khám bệnh, nhưng mà chỗ đó chỉ dành cho người có vấn đề về tâm lí thôi''
'' Um... tôi bị điên''
Nói xong Trần Ngọc My lại tiếp tục ăn, Hiền Thục nghe xong chỉ biết cười sượng '' Vậy hai người là bạn sao?''
Lần này thì Hứa Văn Lâm trả lời '' um...lần trước Ngọc My giúp tiểu Linh thoát khỏi đám côn đồ. cũng quen chưa lâu''
''À...''
Sau khi ăn xong Hứa Văn Lâm phụ trách rửa chén, còn Trần Ngọc My ngồi xem Hứa Thái Linh vẽ tranh. Hiền Thục ăn xong cũng cầm dĩa sạch về nhà, mẹ Hiền Thục nhìn thấy sắc mặt của con gái ủ rũ liền hỏi.
'' Làm sao thế, không phải vừa nãy còn rất tươi sao, giờ thế nào lại đem cái mặt héo về đây rồi''
Hiền Thục để dĩa sắc mặt càng thêm khó coi
'' Mẹ, có phải do con không có nhan sắc hay không''
'' Ôi trời con nhỏ này nói cái gì vậy, con gái của mẹ đương nhiên là đẹp rồi''
Hiền Thục nghe xong khóc òa lên '' Vậy tại sao Văm Lâm còn chưa thích con''
'' Con không chịu nói thì sao người ta biết chứ''
'' Nhưng mà con đã cố hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974859/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.