Ba ngày sau...
Buổi chiều mát mẻ Kỳ Phương bế con trai ra sân ngồi trên xích đu, tiểu Thịnh giờ đây bụ bẫm cứng cáp biết rất nhiều điều, bò trườn lung tung khắp nơi, cực kỳ hiếu động quậy phá.
Lúc này, bà Kiều Hoa từ trong bếp đi ra phòng khách tìm hai mẹ con Kỳ Phương nhưng trống không, thể là bà ấy nhìn ra ngoài sân dõi mắt tìm kiếm, căn bản biết rằng buổi chiều tiểu Thịnh không bao giờ chịu vào phòng. Và rồi, ánh mắt bà ấy chợt cô ngồi trên xích đu, tuy từ phía xa nhưng vẫn nhận thấy sắc mặt cô trông rất buồn bã.
“ Sao thế con? "
Kỳ Phương bừng tỉnh, vội vàng quay sang về hướng phát ra âm thanh, vừa nhìn bà Kiều Hoa tiến lại vừa lắc đầu, lên tiếng:
“ Dạ không có gì đâu ạ...”
Bà Kiều Hoa ôm lấy tiểu Thịnh rồi ngồi xuống bên cạnh, chăm chú quan sát sắc mặt của cô hiện tại, nói:
“ Cận Nam nó đi công tác, hay là con và tiểu Thịnh về ngoại chơi vài hôm cho đỡ buồn.”
“ Dạ thôi, ông bà ngoại vừa qua chơi hôm trước mà.”
Bà Kiều Hoa lại tiếp tục theo dõi, nhận thấy tâm trạng của Kỳ Phương thực sự khác lạ bình thường, vốn dĩ đây đâu phải lần đầu tiên Mã Cận Nam anh đi công tác.
“ Con sao thế? Có việc gì cứ nói cho mẹ nghe, mẹ luôn đứng về phía con mà.”
Nghe vậy, mi mắt Kỳ Phương lập tức rũ xuống trở nên đượm buồn trông thấy, phân vân một chút rồi lí nhí lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-yeu-anh/3740555/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.