🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bảy tháng sau...

Hôn lễ diễn ra vào cuối năm trước Tết năm ngày, với không khí vui vẻ càng thêm vui tươi, là cháu trai Mã gia một gia tộc lớn nhất nhì thành phố Z, danh tiếng ông nội Mã lừng lẫy trên thương trường và người kế nhiệm ông là Mã Cận Nam cũng không hề kém cạnh. (1)

Tuy thời gian gấp gáp trong hai tháng, nhưng lễ đính hôn và hôn lễ đều được chuẩn bị rất chỉnh chu, xa hoa. Vào lễ rước dâu ngày hôm ấy, Mã Cận Nam đón cả hai mẹ con Kỳ Phương, không ngại bất kỳ điều tiếng gì khác.

Giờ đây Mã Cận Nam anh đã có gia đình, gánh trên vai trọng trách không cho phép anh một lần yếu đuối hay gục ngã. Và sau sự việc của Nhạc Ỷ Mễ, anh luôn cho vệ sĩ bảo vệ Kỳ Phương và cả bà Kiều Hoa khi cả hai ra ngoài, đảm bảo an toàn cho hai người phụ nữ quan trọng nhất đời anh, vốn dĩ địa vị càng cao thì càng có nhiều đối thủ.

Cuộc sống quay trở lại bình thường sau hôn lễ thế kỷ và lễ Tết, Mã Cận Nam thay đổi trở thành người đàn ông trụ cột gia đình thấy rõ, sự chiều chuộng và thương yêu Kỳ Phương nhận thấy qua các hành động, tính tình cọc cằn nóng nảy ngày xưa giảm bớt rất nhiều.

Như tối nay, do có lịch ngày mai đi công tác ở thành phố B bốn ngày nên tranh thủ tan làm về sớm dẫn Kỳ Phương ra ngoài ăn uống vui chơi, tuy có tiểu Thịnh nhưng cậu bé ngoan ngoãn rất bám bà, cả hai cứ như vợ chồng son.

Là đàn ông nên Mã Cận Nam tắm rửa rất nhanh, sau đó lên giường cầm lấy điện thoại vui cười bấm gọi cho ai đó, nhưng người đó không nghe nên đành nhắn tin trêu chọc.

Lúc này, Kỳ Phương từ phòng tắm trở ra bên ngoài, làn da trắng muốt mát lạnh, cơ thể nóng bỏng thơm tho tiến đến giường ngủ. Thế nhưng, ánh mắt nhìn Mã Cận Nam tối nay vô cùng khác lạ như đang dò xét điều gì, bởi vì tự dưng trong lòng dâng lên cảm giác nghi ngờ khi anh hai hôm nay cứ hay sử dựng điện thoại mà vui cười tủm tỉm.

Đây là dấu hiệu gì vậy chứ?

Anh không bế tiểu Thịnh về ngủ sao?”

Mã Cận Nam vui vẻ mỉm cười để điện thoại trên bàn cắm sạc, sau đó lập tức nhào sang J ôm chầm lấy Kỳ Phương vừa lên giường đè dưới thân, nụ cười nham hiểm càng xuất hiện rõ ràng trên khuôn mặt tuấn tú điển trai ấy.

“ Cho con ngủ với bà nội đi, có con anh thấy ngại quá



Mặc dù vợ anh, tiểu Thịnh cũng chưa lớn chỉ mới hơn chín tháng tuổi và có giường ngủ riêng bên cạnh, nhưng sao mọi lần con thức lúc cả hai đang Á hành sự ’ là anh mất hứng lập tức.

"Um ~ Anh đó ~”

“ Anh đi công tác bốn năm hôm, nhịn lâu quá khó chịu lắm, nên là ~ đáp ứng cho anh xíu nha cực cưng

~

"

Là phụ nữ dễ mũi lòng lại thêm đối với người đàn ông cô yêu, nên cô chưa bao giờ từ chối được với anh.

Kỳ Phương chúm chím e thẹn, đưa tay đánh yêu lên vòm ngực trần vạm vỡ săn chắc của Mã Cận Nam, lên tiếng:

“ Anh lúc xin dẻo miệng thật đó ~”

“ Xin đương nhiên phải dẻo chứ, em thích thế mà đúng không vợ yêu? ”

Kỳ Phương lập tức phì cười, nhưng chưa kịp gật đầu thì người đàn ông đã tấn công thả từng nụ hôn xuống đôi môi, bàn tay vén lên làn váy ngủ mỏng tanh vuốt ve phần đùi.

“ Nha ~ Xa vợ nhớ lắm ~ Sao mà chồng chịu nổi chứ

"Da~



Vốn dĩ cũng không từ chối và hiện tại càng không thể từ chối được với Mã Cận Nam. Kết cục, cả hai lăn qua lộn lại mấy giờ đồng hồ trên giường, tiếng rên rỉ thở dốc làm căn phòng trở nên nóng bỏng hừng hực và nồng đượm mùi tanh tình ái, đủ kiểu tư thế kích thích đem đến cho cả hai giây phút sung sướng, thỏa mãn, hạnh phúc,...nhất.

Cuộc vui vẻ qua đi, Mã Cận Nam ôm ấp Kỳ Phương ngủ say. Mọi hôm cô sẽ vào giấc rất nhanh nhưng khác thường hôm nay là cứ trằn trọc đầu óc suy nghĩ lung tung, cứ mãi nhìn ngắm người đàn ông bên cạnh, trong lòng dâng lên cảm giác bất an khôn cùng.

“ Có nên lấy điện thoại của anh ấy kiểm tra không?”

Vừa nói trong lòng vừa ngẩng nhìn lên chiếc điện thoại đang cắm sạc ấy, phân vân suy nghĩ giữa hai việc, lại thêm nỗi sợ bị phản bội, vì yêu Mã Cận Nam anh quá nhiều nên cô càng thêm hỗn loạn rối rắm.

Nếu có thì cô phải làm sao?

Thế nhưng, sống trong sự phản bội, tình yêu chia làm hai thì cô cũng chẳng bao giờ được vui vẻ hạnh phúc, thà là cô dứt khoát bước ra khỏi cuộc hôn nhân, đau một lần rồi thôi...

Nghĩ thế, Kỳ Phương nhẹ nhàng gỡ tay của Mã Cận Nam ra khỏi người mình, nín thở chậm chạp nhích người để không bị phát hiện. Thế nhưng, từ sau khi có tiểu Thịnh anh càng nhạy thức hơn, lập tức giật mình thức giấc ngẩng nhìn khi cô vừa chuyển động định xuống giường, giọng điệu ngoái ngủ lên tiếng:

“ Gì vậy em? Hút sữa hả? ”

Khuôn mặt Kỳ Phương căng cứng, gượng gạo cố ép nở nụ cười rồi gật đầu, nói:

"Dạ..."

Mã Cận Nam không nghĩ gì nhiều, ngoái ngủ uể oải mơ màng giở chăn ngồi dậy, lên tiếng:

"Để anh lấy máy cho."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.