gian phòng ăn lãng mạng được trang trí đầy nến và hoa, biết Kỳ Phương thiệt thòi nhiều điều vì mình nên
Mã Cận Nam muốn bù đắp cho cô những điều cô xứng đáng được nhận, thực hiện lời hứa mà trong lúc mất trí nhớ anh đã hứa với cô.
"Cạn này."
Mã Cận Nam cầm lên ly rượu vang, ở phía đối diện Kỳ Phương cũng cầm lên nhưng là ly nước ép, mỉm cười cụng vào ly của anh, lên tiếng:
"Cạn. "
Tuy đã hơn chín giờ tối, nhưng ba mẹ bỉm sữa vẫn nhàn nhã tận hưởng không gian riêng tư lãng mạng chỉ có hai người, không hề lo lắng vì buổi chiều ông bà Kỳ có sang chơi, biết cả hai ra ngoài nên bảo sẽ ở lại chăm giúp để yên tâm đi chơi.
Đứng bên cửa kính nhìn ra ngoài trời, nụ cười nhè nhẹ xuất hiện trên đôi môi đôi tim uốn lượn, sự hạnh phúc mãn nguyện thấy rõ, trái tim ấp áp khác hẳn với không khí mùa đông lạnh giá, lành lặn sau những năm tháng yêu đơn phương.
Mã Cận Nam ôm lấy Kỳ Phương từ phía sau, dõi mắt theo hướng cô nhìn, vòng tay đột nhiên siết chặt và gửi tặng vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn một nụ hôn, cất tiếng:
"Chúng ta kết hôn trước Tết nha? Anh muốn bước sang năm mới với một vai trò mới! "
"Còn hai tháng nữa thôi, liệu chúng ta chuẩn bị kịp không?"
"Ngày mai anh đưa em đi may váy cưới, mọi việc cứ để anh sắp xếp, em chỉ cần làm cô dâu xinh đẹp thôi ~"
Khuôn mặt Kỳ Phương vốn dĩ đã ngập tràn hạnh phúc, nhưng vẫn giả vờ diễn xuất híp mắt nghi ngờ xoay đầu dò xét đối phương, hỏi:
"Em mới biết anh dẻo miệng như vậy đó. "
Ra ngoài cũng khá lâu, ngực căng tức sữa và nhớ tiểu Thịnh nên Kỳ Phương muốn về. Lúc này, trùng hợp vừa bước ra khỏi thang máy dưới sảnh thì vô tình gặp gỡ Hàn Tử Lương, cả hai lịch sự dừng lại chào hỏi.
" Anh đi ăn hả? "
"Ừ, em và chủ tịch Mã...? "
Hàn Tử Lương vừa nói, vừa nhìn xuống bàn tay của cả hai đang kết chặt vào nhau, biểu cảm vô cùng ngạc nhiên.
Và rồi, Mã Cận Nam đưa bàn tay còn lại ra phía trước chủ động làm quen, dĩ nhiên Hàn Tử Lương cũng lịch sự bắt tay xã giao.
Anh nói:
"Chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ vào cuối năm, hôm đấy bác sĩ Hàn nhất định phải đến chung vui cùng vợ chồng tôi nhé! "
Hàn Tử Lương thu tay cười nhẹ một cái, có chút chua xót nhưng nhiều phần chúc phúc. Sau cuộc trò chuyện tối đó anh ấy nhận ra Kỳ Phương cô yêu rất sâu đậm, không một ai có thể thay thế được vị trí của Mã Cận Nam.
" Nhất định rồi, chúc mừng hai người nhé! "
Kỳ Phương nhẹ nhàng mỉm cười, lên tiếng:
" Cảm ơn anh!"
Bàn tay Mã Cận Nam đột nhiên chuyển động, dịch dời đặt lên chiếc eo thon gọn của Kỳ Phương nhè nhẹ vuốt ve, vốn đang ngầm đánh dấu chủ quyền với đối phương, cất lời:
" Vợ chồng tôi về trước nhé, tiểu Thịnh chắc là đang mong ba mẹ rồi. "
Tối qua khi trở về nhà, Mã Cận Nam đã công khai đăng ảnh Kỳ Phương lên trên trang cá nhân của mình, kèm theo dòng chữ Vợ yêu ' như muốn công khai mối quan hệ với cô. Hiện tại, chủ đề về anh khuấy đảo truyền thông, khi thông tin chủ tịch Mã Thị có con chưa kịp hết hot thì bây giờ xao xôn về hình ảnh của người vợ bí mật, dự đoán hôn lễ thế kỷ sẽ không còn xa khi anh đã chẳng ngần ngại chia sẻ.
Điều này khiến Nhạc Ý Mễ không khỏi ghen tức, hối hận vì ngày trước đã bỏ lỡ Mã Cận Nam, thế nên 'ăn không được phá cho hôi', cố tình gửi những đoạn tin nhắn trước đây anh tán tỉnh chọc tức Kỳ Phương, vốn dĩ lần đó cô ta cố tình để vết son dính trên áo sơ mi trắng của anh mục đích cho cô ghen tuông.
Từ phòng ngủ Kỳ Phương sang phòng làm việc của Mã Cận Nam, khuôn mặt ụ xuống u ám dứt khoát mở cửa bước vào, lập tức đặt điện thoại của cô xuống bàn làm việc trước tầm mắt anh.
" Anh xem đi. "
Ngay lập tức sắc mặt Mã Cận Nam thay đổi, tức giận đấm mạnh xuống bàn làm việc, sau đó ánh mắt trở nên ngoan hiền ngẩng nhìn lên Kỳ Phương, đứng dậy ôm ấp nịnh nọt dỗ dành lấy cô, giọng điệu tha thiết cất tiếng:
"Chuyện quá khứ, ai cũng từng trải qua vài mối tình mà đúng không? Quan trọng là anh và Nhạc Ý Mễ không có quen nhau, không có nắm tay hay ôm hôn gì hết, chỉ có mấy câu thế này thôi~ "
Kỳ Phương bĩu môi, ánh mắt chẳng chút hiền dịu như bình thường, vẫn còn rất cáu kỉnh và khó chịu, nhàn nhạt hỏi:
" Anh đang dỗ người ta đấy à? "
Mã Cận Nam mặt dày hôn chụt chụt vào khuôn mặt của Kỳ Phương, sau đó với tay lấy điện thoại trên bàn, một tay ôm cô một tay thao tác nhanh nhẹn trên màn hình, cuối cùng áp vào bên tai với sắc mặt thay đổi nên lạnh lùng nghiêm túc trông thấy.
"..."
"Cho người cảnh cáo Nhạc Ỷ Mễ, hăm dọa không được làm phiền Kỳ Phương vợ tôi, hiểu chưa? "
"..."
Kỳ Phương lay lay đung đưa cánh tay của Mã Cận Nam sau khi cuộc gọi tắt đi, sắc mặt tò mò lẫn lo lắng, lên tiếng:
"Anh làm gì vậy?"
"Cho người dạy Nhạc Y Mễ một bài học, để cô ta sợ khỏi quấy rầy cuộc sống của vợ chồng chúng ta, anh bực bội lắm rồi! "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]