Do thức trắng mấy ngày liên tục, nên sắc mặt Mã Cận Nam cực kỳ kém, đôi mắt thấy rõ anh đang vô cùng mệt mỏi, suýt ngủ gục mấy lần nên bà Kiều Hoa và bà Kỳ bảo về nghỉ ngơi.
Buổi tối rảnh rỗi nên Hàn Sướng lái xe đến bệnh viện thăm hai mẹ con Kỳ Phương, sẵn tiện anh trai đang trực nên rủ vào thăm cùng. Lúc này, cả hai nhè nhẹ gõ cửa thông báo, ngay sau đó được bà Kỳ từ tốn mở ra.
“ Hai đứa đến thăm Kỳ Phương à?”
" Dạ."
Hàn Tử Lương lên tiếng:
“ Con bận ca phẩu thuật nên giờ mới được rảnh lên đây thăm Kỳ Phương.
Thực ra thì Hàn Tử Lương anh không bận lắm, nhưng vì ngại ngùng mà chẳng dám một mình vào thăm.
Hàn Sướng đưa mắt lung tung khắp nơi, sau đó cúi xuống thì thầm bên tai của Kỳ Phương, hỏi:
“ Mã Cận Nam đâu?”
“ Anh ấy về nhà nghỉ ngơi rồi. ”
Hàn Sướng bĩu môi một cái, đưa tay nựng yêu vào bàn chân của tiểu Thịnh khi cậu bé đang trong vòng tay của mẹ uống sữa, lí nhí chỉ đủ hai người nghe:
“ Vô tâm! Gần đến ngày sinh của cậu còn bỏ đi công tác, anh ta không có cấp dưới à? Đã vậy bây giờ còn về nhà ngủ ngon, trông khi cậu chăm con cực khổ ở bệnh viện... ”
Cạch...
Hàn Sướng chưa nói hết câu thì bị thu hút bởi cánh cửa phòng bệnh, lập tức mím môi im bật không dám hé răng khi nhìn thấy Mã Cận Nam bước vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-yeu-anh/3736830/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.