Hai ngày sau...
Buổi chiều mát mẻ nên Kỳ Phương đi dạo cho tinh thần thoải mái, cứ quanh quẩn trong nhà khiến cô tù túng, ngột ngạt khó chịu.
“ Em ích kỷ với tôi thì đừng trách tôi ích kỷ với em, lúc đó đừng có khóc, tôi sẽ không thấy em đáng thương chút nào đâu! ”
Đôi chân Kỳ Phương lập tức khựng bước bất động, đôi mắt đứng yên rồi dần dần cay xè khi nghe được giọng nói nam tính quen thuộc, bàn tay bất giác đặt lên phần bụng của mình.
Và rồi, Mã Cận Nam nhanh chóng bước đến đối diện với Kỳ Phương, gặp nhau sau nhiều tháng không gặp và vẫn với ánh mắt nhàn nhạt chẳng chút cảm xúc ấy.
“ Đứa bé không phải con của anh. ”
Mã Cận Nam vừa cau mày vừa đanh mắt, sắc mặt vô cùng gây gắt, cơn giận nhân lên gấp đôi khi nghe câu nói ấy, lên tiếng:
“ Vậy đợi đến lúc em sinh ra, nếu xét nghiệm là con của thằng khác thì em nuôi, còn con của tôi thì tôi nuôi, em thấy như thế được không? ”
Kỳ Phương lập tức cúi mặt lặng thinh, hai hàng nước mắt cũng vội vàng tuôn trào xuống khỏi hàng mi, sau đó nghẹn ngào lí nhí trả lời:
“ Em sợ đứa bé sẽ làm ảnh hưởng cuộc sống của anh, sau này anh kết hôn thì người ấy cũng sẽ sinh con cho anh, nên là... ”
“ Nên là em biến tôi thành người ba vô trách nhiệm ư? Em chia cắt hai ba con tôi, em lấy cái quyền gì vậy, Kỳ Phương? ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-yeu-anh/3735855/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.