•Ba tháng sau...
Ba tháng trôi qua, cuộc sống của Kỳ Phương bên Anh vô cùng nhẹ nhàng và bình yên, do đang mang thai nên cô không đi xin việc mà ở nhà tịnh dưỡng. Giờ đây, đứa bé trong bụng đã được hơn sáu tháng, là một bé trai, cô chẩn đoán và hy vọng sẽ giống ‘ ba ’.
Ở thành phố Z, cuộc sống của Mã Cận Nam cũng vô cùng tĩnh lặng, mỗi ngày đi làm rồi về nhà, sự trống vắng trong lòng khiến anh dần dần nhận ra một điều.
“ Con lên cân sao? Dì thấy khuôn mặt con tròn trĩnh quá này. ”
“ Dạ, ở bên đây con ăn rồi học, không có vấn động nhiều nên lên cân. ”
Vừa bước vào nhà, Mã Cận Nam đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa bà Kiều Hoa và Kỳ Phương, giọng nói êm tai nhỏ nhẹ khá quen thuộc truyền vào khiến tâm tình anh nhất thời gợn sóng, đôi chân đột ngột bất động ngẩng nhìn sang bà ấy.
“ Con có định về đây chơi không? ”
“ Con cũng không biết nữa, lịch học khá dày, con còn phải đi làm nữa ạ. ”
Vốn dĩ Kỳ Phương đang viện lý do để lắp liếm cho qua, chứ cô không hề có ý định sẽ quay về thành phố Z, ông bà Kỳ cũng đang có dự tính một vài năm tới sẽ sang Anh định cư cùng hai con và cháu ngoại.
Lên phòng ngủ tắm rửa thay đồ rồi sang thư phòng làm việc, tuy nhiên Mã Cận Nam không hề tập trung vào văn kiện trên tay, cứ nghĩ đến người đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-yeu-anh/3735854/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.