'' Nhưng tại sao hai bọn em lại ở trên xe vậy?'' Lâm Khả lấy lại bình tĩnh nhẹ nhàng hỏi Bắc Tư Đình.
'' Là hai người tự chèo lên xe đó.'' Bắc Tư Đình vẻ mặt tỉnh bơ, thản nhiên trả lời.
'' Hả? Sao cơ? Em và Thanh Thanh tự chèo lên xe ư?'' Lâm Khả tròn mắt không tin, cô nàng bán tín bán nghi nhìn Cố Tiêu Thành xác nhận lại.
Cố Tiêu Thành cũng bình thản gật đầu.
Hà Thanh và Lâm Khả lúc này đầu óc quay cuồng, hai cô nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Sao họ lại có thể tự chèo lên xe trong khi đó họ còn chẳng nhớ gì nữa cả.
'' Vậy chúng ta đi đâu đây.'' Bây giờ Hà Thanh mới để ý thấy chiếc xe họ ngồi đang di chuyển trên đường cao tốc, cô bèn lên tiếng hỏi.
Cố Tiêu Thành ngồi xuống ghế từ tốn trả lời.
'' Đi biển.''
Cả Hà Thanh và Lâm Khả cùng đồng loạt quay lại nhìn Cố Tiêu Thành với ánh mắt kinh ngạc.
'' Ngạc nhiên lắm sao?'' Cố Tiêu Thành vẫn thản nhiên nói mặc cho hai cô nàng trước mặt chẳng hiểu chuyện gì và đang có hàng tá câu hỏi trong đầu cần được giải đáp.
'' Từ từ đã, hai người đừng nói thêm gì cả, để em sắp xếp lại mọi chuyện trong đầu đã.'' Lâm Khả hai tay day day trán suy nghĩ.
'' Em và Thanh Thanh đang ngủ trong nhà, sau đó thì em và cậu ấy thức dậy tự gấp đồ cho vào vali. Rồi hai bọn em tự đi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-de-em-cho-lau-nhu-vay/2899209/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.