Đức Huy ngỏ ý muốn về thăm gia đình Hà Phương để xin phép chuyện kết hôn. Ngay khi đề xuất, Hà Phương liền thẳng thừng từ chối. Cô không muốn ép buộc cậu làm chuyện đó, nhưng Đức Huy khăng khăng rằng mình nhất định phải gặp mặt, nói chuyện với bố mẹ cô đàng hoàng, không được qua loa. Người con gái khác được hỏi cưới như thế nào, cậu sẵn lòng làm tất cả mọi thứ như vậy. Hà Phương nghe vậy cũng đành bó tay, không gì có thể lay chuyển được cậu một khi đã hạ quyết tâm.
Thế là tức tốc ngày hôm sau, Đức Huy lái xe đưa Hà Phương về thăm bố mẹ. Trên đường đi, bỗng nhiên cậu hỏi:
"Liệu bố mẹ có đồng ý gả em cho anh không nhỉ?"
Cậu của thường ngày lanh lợi, miệng nói luyến thắng bao nhiêu thì hôm nay lại bối rối không biết phải đối diện với bố mẹ cô như thế nào. Nhìn thấy dáng vẻ ấy, cô suýt bật cười nhưng vẫn cố gắng giữ hơi thở cho đến khi cơn cười ấy đi qua. Ngày hôm trước cậu còn tự tin đầy mình, vậy mà mới chỉ trong chốc lát sự tự tin đó đã lặn mất tăm đâu rồi.
"Bố mẹ thì em không rõ. Nhưng cô dâu thì chốt đơn rồi nhé!"
Nghe vậy, cậu mỉm cười đầy mãn nguyện, rồi hôn nhẹ lên tay cô. Đoạn đường lái xe không quá dài, chỉ mất vài giờ đồng hồ nên Hà Phương tranh thủ chợp mắt một chút. Đức Huy nhìn thấy hình ảnh cô đang ngủ say phản chiếu qua tấm gương, mái bóc xõa xuống ngang vai che đi một nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-khong-the-yeu-anh/2789915/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.