“Tôi tự biết giới hạn. Cậu cứ làm theo lời tôi nói là được, đừng để Thế Nam phát hiện ra điều gì đáng ngờ.”
“Vậy còn dự án kia...”
“Cứ đầu tư. Đến cuối cùng lợn chết về tay ai cũng chưa biết đâu.”
“Vâng, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Cúp điện thoại, ánh mắt của Thế Trường lộ ra một tia sắc bén.
Nếu Minh Châu muốn trả thù, anh sẽ nằm yên cho cô chơi đùa, nhưng như vậy không có nghĩa anh sẽ để Thế Nam lợi dụng cô thâu tóm tập đoàn TT.
Dã tâm của người anh họ này tuyệt đối không hề nông cạn như vẻ bề ngoài của anh ta.
Lát sau, cửa phòng bệnh bị gõ vang, người tới là bác sĩ.
Ông ấy cầm một xấp giấy tờ trên tay, vẻ mặt có phần nghiêm trọng, không hiểu sao Thế Trường lại cảm thấy căng thẳng.
“Có chuyện gì sao bác sĩ?”
Bác sĩ đưa xấp giấy tờ cho anh, nghiêm túc nói:
“Đây là kết quả thử máu của anh, tôi phát hiện có một chỉ tiêu sức khỏe của anh gặp vấn đề. Tuy nhiên quá trình kiểm tra có thể xảy ra sai sót, cần phải xét nghiệm chuyên nghiệp thêm một lần nữa.”
Thế Trường nhận lấy giấy tờ từ bác sĩ, nhìn kết quả chẩn đoán ở phía trên, lòng anh chợt đau thắt lại.
Thời gian qua anh cứ cảm thấy trong người không khỏe, anh còn tưởng do mất máu quá nhiều, thì ra là vì mắc phải căn bệnh này.
Thế Trường cười khổ, đây có nên gọi là quả báo đến muộn hay không?
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480148/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.