Tuy nhiên ngay khi hai đầu gối của Minh Châu chạm xuống sàn, Minh Ngọc đột nhiên vung chân đá mạnh vào bụng của cô một cái.
“Minh Châu, tôi đổi ý rồi, tôi vẫn cảm thấy nên để chị tận mắt nhìn thấy công ty MC từ từ diệt vong thì tôi mới sảng khoái được.”
Minh Châu chỉ cảm thấy bụng của mình đau đớn dữ dội, đau đến mức cô không thể thốt nên lời, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.
Ý thức của cô dần dần biến mất, cuối cùng hình bóng của Minh Ngọc mờ nhạt trước mắt cô, sau đó cô không còn biết gì nữa mà hôn mê bất tỉnh.
...
Khi Minh Châu tỉnh lại lần nữa thì đã thấy bản thân nằm trên giường bệnh, mà bên cạnh quản gia đang trò chuyện với bác sĩ.
“Bác sĩ, cô ấy sao rồi, đứa bé trong bụng cô ấy có chuyện gì không?”
Hiện tại quản gia vô cùng căng thẳng, vừa rồi khi nghe bác sĩ nói Minh Châu mang thai, ông ấy hoảng sợ đến mức suýt lên cơn đau tim.
Đứa bé này đến thật không đúng lúc, cha mẹ có quá nhiều khúc mắc, chỉ sợ nó sinh ra cũng không hạnh phúc.
Dù vậy ông ấy vẫn mong muốn nó bình an vô sự, ít nhất cô Minh Châu sẽ không trải qua nỗi đau mất con.
Nhìn bác sĩ cau mày nhìn kết quả siêu âm, quản gia gấp gáp hỏi tiếp:
“Đứa bé... còn sống không?”
Bác sĩ nhíu mày lắc đầu nói:
“Không...”
“Không còn nữa sao bác sĩ?”
Quản gia chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480120/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.