“Cô nói bậy gì đó?”
Minh Châu tức giận hét to.
Cô và Túc Mạch chỉ đứng chung với nhau thôi mà cũng bị đám người kia đồn đãi một cách ác ý. Miệng đời thật sự quá đáng sợ.
“Tôi nói bậy bao giờ? Nếu cô đã thích làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy thì tôi không ngại tuyên truyền giúp cô đâu. Dù sao thì cậu Thế Trường cũng chẳng quan tâm đến danh dự của cô.”
Lồng ngực của Minh Châu bị đè ép đến phát đau, đang lúc cô định phản bác lại thì Túc Mạch đã giành trước, anh ta nói:
“Bảo vệ, mời vị khách nữ này ra ngoài, chỗ của tôi không tiếp đón loại người có cái miệng thối như cô ta.”
Nghe thấy chàng trai trẻ trước mặt gọi bảo vệ đuổi mình đi, người phụ nữ cảm thấy rất buồn cười.
Tối nay là tiệc sinh nhật của chủ tịch tập đoàn TM, làm gì tới lượt thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch như anh ta quát tháo ra lệnh?
“Cậu đẹp trai à, não cậu có vấn đề đúng không? Sao trước khi nói chuyện cậu không tự soi gương xem bản thân có mấy cân mấy lượng mà dám ra lệnh đuổi tôi đi hả?”
Túc Mạch nhếch môi cười nhạo, nói:
“Vậy cô cứ thử xem tôi có năng lực này hay không.”
Dứt câu, Túc Mạch hất cằm về phía bảo vệ, ngay lập tức năm sáu người đàn ông cao to lực lưỡng xông tới khống chế người phụ nữ vừa gây chuyện.
Cô ta thấy vậy hốt hoảng giãy giụa, lớn tiếng nói:
“Cậu muốn làm gì? Tôi cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480106/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.