🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiếp viên trong hộp đêm đa số đều chỉ ngồi uống rượu với khách, thỉnh thoảng sẽ bị sàm sỡ vài cái chứ không làm chuyện gì quá đáng.



Nhưng rõ ràng Thế Trường cố ý làm khó dễ Minh Châu, vì thế đám nịnh hót kia thuận nước đẩy thuyền nói:



“Thủ đoạn đặc sắc nhất đương nhiên là thoát y rồi.”



Vừa dứt câu, ánh mắt cả đám người lập tức dán chặt vào cơ thể của Minh Châu, họ không dám đụng vào người mà Thế Trường mang đến, nhưng nếu có thể nhìn thân thể của cô, họ cũng rất thỏa mãn.



“Vậy sao?”



Thế Trường nhướng mày nhìn Minh Châu, cười nói:



“Vậy cô thoát y cho bọn tôi xem thử xem.”



Thế Trường nhấc chân ra khỏi người Minh Châu, sau đó ra lệnh:



“Cởi ra mau!”



Minh Châu quỳ rạp trên sàn, cô nhìn chằm chằm vào Thế Trường, vành mắt đỏ ửng nước mắt không ngừng rơi xuống.



Trái tim của cô quá đau đớn.



Không biết vì nguyên nhân gì mà Thế Trường thấy cô như vậy trong lòng lại khó chịu, thậm chí ngực của anh còn cực kỳ nặng nề.



Người xung quanh nghe Thế Trường nói xong lập tức ồn ào, thấy Minh Châu chậm chạp không chịu cởi quần áo, một người trực tiếp tiến lên lôi kéo cô.



“Có nghe anh Trường nói gì không hả? Mau múa thoát y cho bọn này xem!”



Minh Châu sợ hãi cuộn tròn cơ thể lại nhất quyết không để bị lôi đi, người nọ tức giận đá vào người cô quát to:



“Mẹ nó! Đắc tội anh Trường rồi còn muốn an ổn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480090/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Lỗi, Chúng Ta Đã Ly Hôn Rồi
Chương 6: Chỉ anh mới có thể bắt nạt cô
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.