"Xin chào tất cả mọi người, tôi là Dương Hàn Nam, con trai của thầy hiệu trưởng, hôm nay là sinh nhật của ông ấy, tôi muốn hát một bài hát để dành tặng ông ấy. Ai có thể lên hát cùng tôi không ạ? "
Nam vừa dứt lời, cả lũ con gái giơ hết tay lên... ngoại trừ nó, nó coi như là không biết, khoanh tay đứng nói chuyện với mấy đứa bạn cùng lớp.
Bạn gì ơi? Nam chỉ tay về phía nó
- Tôi? - nó ns
- Đúng vậy! Nam gật đầu
(định làm trò mèo gì đây)
Nó đi lên sân khấu, Nam ngồi xuống đàn piano, vừa đánh vừa hát
....
Nam - " Làn da cháy nắng
Vai còng nhấp nhô
Cuống đôi chân
Ông đạp qua bao phố phường
Giọt mồ hôi rơi
Cho con lớn khôn
Bữa cơm no
Chiếc áo mới đến trường
Đứa con nào đâu thèm nghĩ suy
Ngày qua chỉ trách cha cơ hàn
Nó luôn mong ước như chúng bạn
Và cha của nó không là ông "
Nó - "Thời gian cứ thế
Vô tình lướt qua
Đứa con nay
Lại làm cha như bao người
Chợt trong kí ức
Bóng người cha già
Gánh cho con
Bao năm tháng nhọc nhằn "
Nam - " Dáng cha giờ đây đã khuất xa
Còn chăng là kí ức nhạt nhòa
Nỗi đau từng đêm dày xéo con
Chỉ mong được thứ tha một lần
Dáng cha giờ đây đã khuất xa
Còn chăng là kí ức nhạt nhòa
Ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-sai-roi/3090907/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.