Hai ngày sau.
Phương Nhi tâm trí lo lắng bất an nên được Hứa Kiến Tường đưa đến Lâm gia để xem xét tình hình. Nào ngờ, vừa đến nơi đã nhìn thấy mẹ con Kim Ngọc khóc lóc ở trước cổng nhà, quần áo bị vứt lung tung ra đất. Phương Nhi bước xuống xe chạy vội tới chổ họ, cô đỡ lấy bà mẹ kế đang khóc nấc như muốn xĩu, cô hỏi.
“ Có chuyện gì vậy?”
Kim Ngọc lấy tay lau nước mắt, gương mặt lạnh lùng nói.
“ Không cần chị quan tâm”
Bà mẹ kế không chịu được nữa mà nói.
“ Người ta tới tịch thu nhà cửa rồi con à…huhu…bây giờ ta biết đi đâu đây”
Hứa Kiến Tường từ xe đi lại, nhìn cảnh khốn khổ của họ hiện tại anh cũng chỉ thở dài một cái. Phương Nhi suy tính gì đó, rồi nói nhỏ vào tai anh.
“ Hay là đưa họ về nhà anh trước…có được không?”
Nhìn dáng vẻ thương người của cô, anh cũng đành đồng ý, kasi xe đưa họ trở về nhà mình. Kim Ngọc lúc đầu còn ngoan cố, bà mẹ kế phải nói mãi cô ta mới chịu đi cùng.
Ở biệt thự Hứa gia.
Hứa phu nhân và cái Hoa vừa từ trên lầu đi xuống thì nhìn thấy mẹ con Kim Ngọc nhếch nhác đi vào. Hứa phu nhân không khỏi ngạc nhiên, bà đi lại bàn trà ngồi xuống nhìn bọn họ.
“ Chuyện gì đây?”
Phương Nhi từ tốn kể lại sự tình cho Hứa phu nhân nghe. Sau khi đã rõ mọi chuyện, Hứa phu nhân chỉ “ừm” một tiếng rồi nhìn hai mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495879/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.