Ở Lâm gia.
Phương Nhi vừa về tới đã chạy nhanh vào nhà bếp phụ giúp công việc. Ở Lâm gia ngoại trừ chú đầu bếp và năm người hầu nữ khác thì không ai thương cô. Nhìn dáng vẻ vội vã của cô, sắc mặt cũng có chút sợ hãi, bác bếp trưởng hỏi cô.
- “Phương Nhi à, con bị làm sao vậy, sắc mặt của con xanh xao lắm”
Phương Nhi nhìn xung quanh rồi nói nhỏ.
- “Hôm nay con lỡ đắc tội với dì và Kim Ngọc rồi, chắc một chút họ về sẽ..con sợ lắm”
- “Nếu đã sợ thì sao còn dám làm trái ý của phu nhân, đúng là cái thứ không ra gì” - bà quản gia lên tiếng, liếc mắt dò xét bộ dạng của cô.
Bà Châu quản gia vốn là chị em họ với mẹ kế, nên cũng không thích cô, bà ta suốt ngày cứ hùa theo mẹ kế mà chửi bới cô, cô cũng đã sớm quen với việc này.
Đúng lúc đó, bà mẹ kế cùng Kim Ngọc về tới, bà ta tức giận ngồi xuống ghế sopha, lớn tiếng gọi cô.
- “Phương Nhi đâu, mau ra đây”
Phương Nhi ở trong bếp nghe tiếng gọi, cô sợ hãi nắm chặt một góc áo, bác bếp trưởng vỗ nhẹ vai cô an ủi.
Phương Nhi đứng trước mặt bà ta, khép nép không dám hó hé, cô cúi mặt xuống đất. Châu quản gia đứng bên cạnh vội gọi Kim Dung mang trà lên cho bà mẹ kế. Kim Dung để trà lên bàn rồi lui xuống, lúc đi xuống cô không quên chạm nhẹ vào tay Phương Nhi trấn an cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495569/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.