5 giờ chiều.
Cô tan học. Vừa đi ra đến cổng trường, cô đã nhìn thấy bóng dáng của Hứa Kiến Tường. Anh đang tựa lưng vào xe, lướt điện thoại xem gì đó. Phương Nhi bước đến, cô mỉm cười chào anh.
- “Anh đến thật sao? Tôi cứ tưởng..”
- “Tôi chưa bao giờ thất hứa, cô yên tâm… lên xe thôi”
Ở một nhà hàng sang trọng, chuẩn cấp 5 sao. Phương Nhi có chút chùn bước, nhìn ánh hào quang sang trọng như này cô có chút không quen. Cô nắm lấy tay áo khoác của anh, cô nói nhỏ. Đam Mỹ Hay
- “Mình đi chỗ khác được không, nhà hàng này đắc lắm”
Hứa Kiến Tường bật cười, anh xoa xoa tóc cô.
- “Không sao, tôi mời mà, cô cứ thoải mái đi”
- “Nhưng mà, tôi..”
- “Không nhưng nhị gì nữa hết, mau đi thôi” - Anh đẩy cô đi vào bên trong, tiện thể chọn một bàn gần ban công để cho cô ngắm nhìn phong cảnh buổi tối thật đẹp ở đây. Anh bắt đầu gọi món, vốn dĩ anh muốn cô tự chọn thức ăn nhưng lại sợ cô nhìn vào giá tiền thì lại không chịu ăn.
Mất khoảng hơn 5 phút, thức ăn đã được dọn lên bàn. Cô cứ không thoải mái lắm, chỉ dám ăn từng miếng nhỏ thật nhỏ khiến anh phải bất lực.
- “Cô tính ngồi đây tới sáng à, ăn như cô chắc ngày mai mới xong hết thức ăn ở đây, tôi đã nói rồi hôm nay tôi mời, tức ăn ở đây nhìn vậy thôi chứ không đắc lắm đâu, cô cứ tự nhiên đi”
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495568/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.