Cũng đã được 2 tháng kể từ khi Băng Thiên rời khỏi căn phòng tăm tối ấy. Cuộc sống của cô mặc dù vẫn tăm tối nhưng thoát khỏi tay Đào Yên cũng là một cái lợi. Ngày ngày Dung Thanh đến phòng cô mang vẻ mặt lạnh nhạt nhưng lại nói rất nhiều giúp cô đỡ buồn. Nhưng số lần cô gặp được anh thì rất ít có hỏi Dung Thanh thì cô ấy cũng không nói gì.
Hôm nay Băng Thiên đi ra ngoài, Dung Thanh cũng đi theo. Vì phải mua mấy đồ dùng nên cô phải ra ngoài đi. Trước khi ra ngoài Dung Thanh đã gọi cho Tử Phong để xin phép.
- Cô có cần thiết phải đi kề kề bên toi không vậy?
Băng Thiên rất bực mình. Cả ngày hôm nay Dung Thanh đi bên cạnh cô mà không rời nữa bác đến mức Băng Thiên đi vệ sinh Dung Thanh cũng theo vào nên cô rất bực mình.
- Anh Phong đã kêu tôi làm vậy đó.
Băng Thiên thở dài ngao ngán.
- Dù là vậy nhưng cũng không đến mức đi vệ sinh cô cũng bám theo chứ.
Dung Thanh vênh mặt trả lời.
- Ai mà biết được! Lỡ cô bỏ trốn thì sao?
Nghe câu nói đó Băng Thiên tức giận bất lực mà không biết làm gì hơn.
Khi đi ra trung tâm 1 thứ đã thu hút sự chú ý của Băng Thiên. Một cô bé có mái tóc dài đang chạy đùa trên đường đuổi theo quả bóng đang lắn lông lốc. Từ phía xa có chiếc xe container phóng chiếc xe lao về phía trước với vận tốc cao. Băng Thiên hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-em/2699216/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.