Kể từ đêm đó trở đi đúng như lời cảnh cáo của anh phải tránh xa hai người, Túc Anh đã làm được.
Hàng ngày cô không đi theo anh hoặc theo Băng Thiên nữa, thấy hai người là cô chạy đi né bằng mọi cách. Và sự né đó của cô cũng khiến cho Hàn Thương khó chịu, bình thường cô dính lấy anh thì anh tự kiêu giờ để thấy được cô khó như lên trời khiến anh tức giận.
Còn không phải do anh bắt cô né sao?
- Hàn Thương! Tại sao dạo này không thấy Túc Anh đến chơi với tôi vậy? Thậm trí em ấy còn né tôi nữa?
Băng Thiên vừa uống trà vừa thắc mắc hỏi anh. Hàn Thương thở dài kể lại cho cô nghe. Nghe xong cô tức giận đập bàn mà nói.
- Anh có bị điên không vậy? Anh không muốn gặp con bé thì thôi mắc gì lôi tôi vào. Con người kỳ cục này.
- Nói đi cũng phải nói lại, anh sợ em hiểu nhầm anh và Túc Anh nên anh mới...
Thấy sự ngập ngừng của anh Băng Thiên thở dài đỡ chán mà nhẹ nhàng nói.
- Hàn Thương! Em rất cảm ơn sự yêu mến của anh dành cho em, nhưng em chỉ xem anh như anh trai mong anh thấu hiểu cho nỗi lòng của đứa em gái này.
Nói rồi Băng Thiên đi lên lầu để lại anh ngồi bơ vơ, trống giỗng đầy thất vọng.
- Cuối cùng vẫn là tôi không có được trái tim em...nhưng sao lại không đau đớn nhiều lắm thế này.
Không muốn suy nghĩ nhiều nữa Hàn Thương đã cầm áo mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-em/2699198/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.